- Ài, cái thằng đó vất vả lắm mới thi đậu được đại học. Học phí lại đắt như thế, cũng là do lão già ta đây vô dụng! Nó lúc nào cũng muốn nghỉ học đi làm. - Mặt ông Lý đầy vẻ thương tâm, uể oải nói.
Trong lòng Dương Tử Mi cảm thấy đắng chát.
Trên đời này, có người kiếm tiền rất dễ dàng, vung tiền như rác, cũng có người kiếm mấy đồng thôi cũng khó.
- Chú Lý, chú tin không... Đây thật sự là đồ cổ đáng giá đó?
Dương Tử Mi lay lay thứ đồ trang sức kia hỏi:
- Nếu thật sự là đồ cổ, chú bán rẻ cho cháu như vậy... Có hối hận không?
- Tiểu Mi, đừng đùa với ông chú Lý này chứ? Nếu là thật thì cũng đã bán cho cháu rồi, là ta không có duyên có được nó. Có gì mà sau này hối hận chứ? - Ông Lý cười khổ.
- Chú Lý, cháu cảm thấy thứ này có thể là thật đó. Giờ đưa chú năm ngàn tệ, chú bán không?
Dương Tử Mi chớp mắt, lấy năm ngàn từ trong túi ra.
Ông Lý Đầu ngẩn người nhìn năm ngàn kia, nuốt nước miếng.
Con trai mình đang còn thiếu năm ngàn tiền học phí!
Nhưng cái thứ này rõ ràng là giả, là sản xuất dây chuyền ở công xưởng gia công ra mà. Trên mỗi quầy hàng ở phố Văn Lai đều có thể thấy một hai cái.
Ông do dự một lúc lâu nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu:
- Tiểu Mi, thứ này thật sự không phải là thật đâu! Nếu cháu muốn chú Lý này kiếm được ít tiền thì đưa chú hai mươi đồng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378433/chuong-740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.