- Gặp quỷ rồi, Tiểu Hắc này… - Dương Tử Mi nói thầm, cũng không tìm nó ngay lập tức mà chiếu gương vào sư phụ.
Thân xác của sư phụ cũng có thể chiếu được, có phải ông đã không phải là người sống nữa rồi?
Có phải giống xác sống như Sadako hay không?
Khó trách cô không suy đoán ra vận mệnh của sư phụ nữa.
Nghĩ đến đây, cô không biết nên cảm thấy bi thương, hay là vui vẻ, hoặc là bàng hoàng nữa.
Cô cất gương vào, nắm lấy bàn tay còn mang theo nhiệt độ của sư phụ, chăm chú nhìn gương mặt ngủ say lâu ngày của người, nước mắt lại dâng đầy nơi đáy mắt.
Rốt cuộc là ai làm cho sư phụ thành trạng trái không sống cũng chẳng chết như vậy?
Hồn phách đã biến mất của sư phụ, nếu trong vòng một năm không tìm thấy có thể sẽ hồn phi phách tán, thậm chí không có cách nào luân hồi. Bây giờ chỉ còn lại một cách, cô cũng không biết có thể duy trì, chống đỡ thân xác của sư phụ không chết được hay không.
Bắt đầu từ Sadako, tất cả không có một đầu mối nào nữa.
- Chị, đây rốt cuộc là gương gì vậy? - Tiểu Thiên cầm gương chiếu tới chiếu lui chơi.
- Chị cũng không rõ. Để chị cầm đi chiếu con chim thử xem sao.
Dương Tử Mi muốn xác định gương này có phải là không chiếu được động vật bình thường hay không, hay có lẽ là chỉ trừ con người là không chiếu được.
Cô đi vào sân, mở đèn rồi chiếu gương vào con vẹt trong lồng sắt.
Trong gương có thể thấy rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378432/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.