Dương Tử Mi đẩy Sadako đang lau huyết lệ cho mình ra, khom người muốn ôm sư phụ về phòng mình.
Cô không thể để sư phụ ở lại căn phòng quỷ dị này, cô muốn quan sát động thái của ông từng giây từng phút.
Dựa vào mệnh lý của sư phụ, ông còn cách đại nạn một tuần nữa.
Trong một tuần này, chỉ cần sư phụ còn một mệnh phách, cũng không biết sẽ phát sinh biến hóa gì.
Dù cô không tìm được hồn phách của ông, cô cũng muốn canh giữ bên người ông, không để chuyện quỷ dị này lại xảy ra lần nữa.
Lúc trước ôm sư phụ từ quan tài đi ra, cô cảm thấy sư phụ rất nhẹ.
Nhưng bây giờ, nguyên khí của cô đang bị trọng thương, thể lực chỉ ngang với Lam Nha Nha nên ôm sư phụ lập tức thấy rất khó khăn.
- Chủ nhân, để tôi.
Sadako vội vàng muốn chạy lại giúp đỡ.
- Không cần, tôi tự làm, không cho phép cô chạm vào sư phụ tôi!
Dương Tử Mi trực tiếp cự tuyệt Sadako.
Sư phụ là sư phụ của cô, cho dù cô có bị trọng thương tiếp đi nữa, cô cũng phải tự mình ôm sư phụ.
Cô vĩnh viễn không quên được mười năm trước, sư phụ yêu thương cô còn hơn cả cha mẹ.
Sư phụ ôm cô mười năm, cô mới chỉ ôm sư phụ một chút mà thôi, sao có thể để người khác làm giúp?
Cô phải tự mình ôm sư phụ đi từng bước ra khỏi căn phòng tích tụ âm khí này, khuôn mặt vừa khôi phục chút huyết sắc lại bắt đầu tái nhợt.
Tim cô rất đau rất đau.
Đau như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378357/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.