Dương Tử Mi đặt sư phụ lên giường cô, một ngụm tinh huyết vốn đang cố kìm nén, không khống chế được phun lên sàn nhà Hán Bạch Ngọc trắng tinh, đỏ tươi giống như đóa hoa Mạn Châu Sa nở rộ bên bờ Bỉ Ngạn.
- Chủ nhân…
Sadako đỡ lấy cô.
Sắc mặt Sadako giống cô, cũng tái nhợt như tờ giấy, đầu ngón tay lạnh lẽo không có một chút ấm áp.
Dương Tử Mi nhìn cô một cái, giọng khàn khan nói:
- Dọn sạch chỗ máu này đi.
- Vâng!
Sadako nhu thuận gật đầu, ra ngoài lấy khăn lau sạch chỗ máu phun trên mặt đất.
Dương Tử Mi ngồi ở bên giường trông sư phụ, trong đầu nhớ lại tất cả ký ức khi cô ở cùng với sư phụ.
Không có sư phụ, cô sẽ không có ngày hôm nay, có lẽ cô sẽ lặp lại bi kịch kiếp trước.
Nhưng bây giờ, mình lại không chăm sóc tốt cho sư phụ.
Lúc này, di động vang lên, là Long Trục Thiên gọi tới.
Dương Tử Mi nhận điện thoại, không nói lời nào, ngữ khí nghẹn ngào.
- Sao vậy... Mi Mi? Có phải sư phụ xảy ra chuyện không?
Long Trục Thiên cũng biết Ngọc Thanh sắp đến đại nạn. Trên đời này, việc có thể khiến cô thương tâm như vậy, hẳn là sư phụ Ngọc Thanh.
Dương Tử Mi nghẹn ngào đem sự việc của sư phụ hai năm rõ mười nói cho anh nghe.
- Mi Mi, em đừng đau lòng, anh về liền đây!
Nhìn Dương Tử Mi như vậy, trái tim Long Trục Thiên cũng đau như bị đâm vậy, hận không thể bay đến bên cô, ôm cô vào lòng.
- Anh đã xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378358/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.