Dương Tử Mi đột nhiên nhớ tới Tiểu Thiên trong giường, trong lòng trầm xuống. Cô lo rằng Tiểu Thiên trong trạng thái trẻ sơ sinh không chịu nổi nên vội vã chạy đi xem nó thế nào.
Tiểu Thiên đang im lặng ngậm núm vú ngủ say, sắc mặt bình thường, thần thái an ổn.
Cô lay Tiểu Thiên tỉnh dậy.
Tiểu Thiên tỉnh lại, nhìn thấy cô thì lầm bầm bất mãn:
- Chị à, người ta còn bé phải ăn no ngủ kĩ mới chóng lớn được, sao chị lại phá quấy giấc ngủ của em thế?
- Tiểu Thiên, chị hỏi em, ban nãy em có nghe thấy tiếng chuông không?
Dương Tử Mi không để tâm đến bất mãn của nó mà hỏi.
- Người ta đang ngủ mà, sao nghe thấy tiếng chuông được?
Tiểu Thiên bất mãn trợn mắt nói.
- Vậy em nghe thử lại một chút.
Dương Tử Mi lấy chiếc chuông nhỏ ra lắc nhẹ một cái, tiếng vang như chuông gió có gió thổi qua.
Tiểu Thiên chẳng có vẻ gì khác thường, nó nháy mắt hỏi:
- Chị à, không phải sau này chị tính lấy nó làm nhạc ru ngủ cho em đấy chứ?
- Không phải, kì lạ là vừa rồi khi Sadako và sư phụ nghe thấy tiếng chuông thì một người không chịu nổi suýt chết, một người tẩu hỏa nhập ma, thế mà sư thúc thì không nghe thấy. Em nói xem sao lại thế nhỉ?
Dương Tử Mi khó hiểu hỏi.
- Nữu Nữu, con lại vừa nghịch gì thế?
Ngọc Thanh ôm ngực xuất hiện ở cửa, bên cạnh còn có Sadako mặt mày tái nhợt.
- Con muốn thử xem Tiểu Thiên có nghe thấy tiếng chuông không.
Dương Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378275/chuong-572.html