Dương Tử Mi sử dụng thiên nhãn để điều tra nguyên nhân vụ cháy. Vụ cháy này không phải do nổ cầu chì, cũng không phải sét đánh, mà là do người khác cố ý phóng hỏa. Bởi vì, vào lúc xảy ra hỏa hoạn, hình như cô thấy một bóng người màu đen chạy lướt ra ngoài.
Còn về phần người đó là ai thì cô cũng không nhìn rõ. Thiên nhãn của cô chỉ có thể xem một đoạn quá khứ ngắn và mờ nhạt.
Cho nên khi thấy cảnh này, cô đã vội vàng bấm đốt tay tính tính, quả nhiên bói ra quẻ tượng có người cố tình phóng hỏa.
Mẫn Ngọc Lâm trông thấy cô thì run run đứng dậy, đi về phía cô một cách vô lực, vẻ mặt hối hận nói:
- Tiểu Mi, tất cả đều tại lúc đầu ông không chịu nghe lời khuyên của cháu, không chịu để ý gì đến phong thủy, đề phòng hỏa hoạn cho nên hôm nay mới...
- Ông à, cổ vật trong căn phòng đó đều cháy hết rồi sao?
Dương Tử Mi nhìn gương mặt bỗng chốc già đi cả chục tuổi của Mẫn Ngọc Lâm, thân thiết hỏi han.
- Bị cháy mất hơn một nửa.
Mẫn Ngọc Lâm nói xong, nước mắt bắt đầu rơi xuống.
Sau đó ông dẫn Dương Tử Mi đến căn phòng chứa những cổ vật vừa được chuyển ra.
Đến nơi thì thấy mấy món cổ vật vốn được Mẫn Ngọc Lâm bảo quản một cách cẩn thận giờ hầu như đã cháy đen thui, đến cả ba cái đỉnh đời Thương mà ông thích nhất cũng cháy đen, nhìn thảm thương vô cùng.
Mẫn Ngọc Lâm nhìn thấy chúng, lòng lại đau như cắt, máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378163/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.