Ngọc Chân Tử xem xét toàn bộ ngôi nhà một lần, sau đó không hề khách khí nói với Dương Tử Mi:
- Tiểu sư điệt, sư thúc đây không có nhà để về, con thu nhận ta đi.
- Được.
Dương Tử Mi sảng khoái đồng ý.
Tuy đạo hạnh Ngọc Chân Tử không cao, nhưng chung quy cũng là người tu luyện, có thể ở lại nơi này.
Dù sao cô ở đây một mình cũng rất buồn chán.
- Hehe, tiểu sư điệt quả nhiên hiểu lòng ta.
Ngọc Chân Tử rất vừa lòng, nắm lấy tay áo Ngọc Thanh:
- Sư huynh, huynh cũng ở lại đây đi, có được không? Nơi này tốt hơn trên núi, đi ra phố xá sầm uất, đi vào là u cốc, càng thích hợp cho huynh tu luyện.
- Phải đó, sư phụ, người cũng ở lại đây đi, lần trước người đã đồng ý với con rồi, người không được đổi ý.
Dương Tử Mi cũng nhân cơ hội ôm tay Ngọc Thanh làm nũng:
- Sư thúc đã nói rồi, sát khí của con gần đây hơi nặng, nếu không có người xem chừng sợ rằng sẽ phạm phải sát nghiệp.
Ngọc Thanh thở dài:
- Được rồi, nhưng sư phụ phải trở về xử lý xong Tụ Hồn Kính đã, kẻo lũ quỷ hồn lại ra ngoài gây hại cho nhân gian.
- Xử lý quỷ hồn trong Tụ Hồn Kính? Xử lý thế nào ạ?
Dương Tử Mi hỏi.
- Đầu tiên bỏ phong ấn, triệu hồi chúng ra ngoài rồi siêu độ.
Dương Tử Mi suy nghĩ, hơi nhíu mày nói:
- Con cũng muốn đến xem xem Tụ Hồn Kính thần kỳ đến mức nào. Nhưng mà, sư phụ, nó đã tồn tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378090/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.