Đệ tử của huynh? Sao huynh có thể nhận một cô bé làm học trò chứ?
Ngọc Chân Tử rất kinh ngạc:
- Bọn đệ đúng là gà nhà đá nhau mà, người một nhà lại không nhận ra nhau.
- Thiên phú của nó rất tốt, tu vi đã ở trên ta, thậm chí vượt qua sư phụ.
- Không phải chứ? Chẳng lẽ nó đã tu luyện đến cảnh giới Đạo Thần Quy Nguyên rồi sao?
Ngọc Chân tử kêu la:
- Không thể nào, con bé đó mới mấy tuổi chứ? Cứ cho là nó tu luyện từ trong bụng mẹ đi cũng không có khả năng tu luyện đến cảnh giới này. Ngày đó sư phụ cũng giỏi lắm mới có thể. Phải rồi, sư huynh, huynh tu luyện đến đâu rồi?
- Huynh cũng đã bước vào sơ cảnh của Đạo Thần Quy Nguyên rồi. Nhưng Tử Mi đã đạt tới thâm cảnh, có lẽ sẽ đột phá cảnh giới Đạo Thần Quy Nguyên để bước vào cảnh giới Đạo Nguyên Hóa Cảnh sớm thôi, không có gì phải bất ngờ cả.
Ngọc Thanh gật đầu nói.
Ngọc Chân Tử không tin nổi há to miệng:
- Chuyện này... Không thể nào đúng không? Mấy nghìn năm qua, cũng chỉ có mỗi tổ sư gia của chúng ta mới bước qua Đạo Nguyên Hóa Cảnh thôi mà.
- Những thứ không có khả năng đến lượt nó đều trở thành có thể. Nó là một cô bé kỳ lạ, về phần vong hồn trên người nó, đệ đừng quản nhiều, đó là nhân duyên của chính nó.
Ngọc Thanh Tử nói.
- Tại sao? Chẳng lẽ huynh đã sớm biết hết?
Ngọc Chân Tử hỏi.
Ngọc Thanh gật đầu.
- Đúng là kỳ lạ mà!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378089/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.