Muốn đi cùng sư phụ trở lên núi thì sẽ không thể đi học được, nên Dương Tử Mi gọi điện cho Tần Khải Văn xin nghỉ vài hôm.
Dạo này, Dương Tử Mi cứ đụng cái là xin nghỉ khiến Tần Khải Văn hơi lo, sợ cô sẽ làm ảnh hưởng đến kết quả thi giữa kỳ.
- Tử Mi này, còn một tháng nữa là thi giữa kỳ rồi, ai ai cũng tập trung ôn tập, em không được buông lỏng bản thân đâu đấy.
Tần Khải Văn khuyên bảo.
- Dạ, thầy Tần, em sẽ không buông lỏng chính mình đâu, dù không đến trường học, em vẫn rất cố gắng ôn tập mà, thầy cứ yên tâm, lần này vì có việc quan trọng phải làm nên em mới xin nghỉ vài hôm thôi, thật ngại quá.
Dương Tử Mi giải thích.
- Được rồi, nhớ đi sớm về sớm.
Tần Khải Văn bất đắc dĩ nói.
- Cảm ơn thầy.
Dương Tử Mi kết thúc cuộc gọi với Tần Khải Văn xong lại gọi điện cho Dương Thanh, nói muốn đi cùng sư phụ về núi vài ngày.
Dương Thanh cũng không nhiều lời, chỉ dặn cô phải cẩn thận một chút, chú ý an toàn.
Dương Tử Mi đem theo pháp khí và tháp sắt nhỏ làm từ mặc phỉ về trên núi cùng sư phụ.
Ngọc Thanh vào phòng, một lát sau, mặt mày trắng bệch đi ra, môi run run nói:
- Không thấy Tụ Hồn Kính đâu cả.
- Không thấy? Sao như vậy được chứ?
Ngọc Chân Tử nhảy dựng lên:
- Sư huynh, không phải huynh bỏ vào ngăn kéo khoá kỹ sao? Sao lại không thấy được?
- Phòng ta giống như bị ăn trộm.
Ngọc Thanh cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378091/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.