......
....
Hơi thở đã cực kỳ yếu ớt , Sứt dùng giọng nói thều thào nói với Quang Anh .
_ May... may mà tối nay ...mày không ở nhà ... đúng là... trong cái rủi..còn có may... dòng họ của ông...vẫn giữ được người nối dõi...dòng họ Nguyễn... không đến mức bị tuyệt hậu ...
-Câm miệng !!!
Thầy lang huyện tức giận hét lên .
_Nằm im đấy , đừng có lãng phí sức lực nói chuyện!!
Tuy hét lớn như vậy nhưng hai tay thầy lang vẫn không chậm chạp chút nào , cẩn thận từng chút một quấn băng cùng dùng thuốc cấp cứu cho Sứt .
_Thầy lang...cảm ơn thầy cứu cháu... vô ích thôi ...chắc là cháu... không sống tiếp được nữa rồi....
Sứt nói câu này làm hai vị thầy lang khựng lại không biết phải trả lời như thế nào, động tác trên tay cũng chậm lại .
_ Người cháu bây giờ thế nào ...cháu biết hết... máu trong người cháu...sắp chảy khô rồi...bây giờ có thuốc tiên cũng không cứu nổi nữa...bây giờ còn nói chuyện được...thì để...cháu nói nốt...
Dứt lời, Sứt cố gắng nói ra ra đầu đuôi sự việc hôm nay, từ việc tri huyện cùng Dương Văn Lễ bất ngờ đến nhà , việc Dương Văn Lễ mê luyến nhan sắc của Thị Linh dẫn đến họa diệt môn , từng câu từng chữ nói cho Quang Anh cùng mọi người xung quanh nghe .
Mọi người nghe thấy hung thủ diệt môn lại là quan tri huyện cùng quan ngự sử thì trên mặt hiện lên vẻ khiếp sợ , thần sắc nhao nhao biến đổi .
Binh nắm chặt hai tay , quai hàm nghiến ken két.
_ Bọn quan lại chó má
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184687/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.