Quang Anh vừa đi ra ngoài đã thấy thấy Thị Linh nhảy nhót tung tăng như con sóc về hướng phòng ông Lúy .
Thấy Quang Anh đi từ phòng thầy ra ngoài thì chạy lại vỗ vãi hắn một cái.
_ Này , thấy thầy đâu không ?
Quang Anh quay mặt, đưa lay lau đi đôi mắt đỏ hoe .
_ Thầy ở trong nhà với anh Bành , chị tìm thầy có việc gì đấy !!
_ Tìm chơi thôi !!
Thì Linh ngẩng đầu nhìn hai mắt đỏ hoe của hắn .
_ Sao đấy , mày bị thầy mắng à ??
Thị Linh đưa tay vỗ vai hắn , thực ra định vỗ đầu nhưng tên này cao quá chỉ có thể vỗ vai.
_ Mày với thằng Sứt lại ăn vụng khoai bị thầy bắt được đúng không ? Hehe , đáng đời cái tội ăn không rủ tao !!
Quang Anh lau khóe mắt .
_ Tại chị chạy đi chơi đấy chứ , ai đời con gái mà chạy ra ngoài lông nhông hơn con trai bọn em.
Thị Linh cười hehe .
_ Tại mày với thằng Sứt suốt ngày tập võ với tính sổ sách , thằng Sứt giờ còn mọt sách hơn cả anh Bành ,mày thì suốt ngày trong sân tập võ , tao biết chơi với ai được .Cứ ở nhà là thầy lại bắt học thêu thùa với nữ công , chán chết .
Thị vỗ vai hắn rồi phất tay .
_ Mà thôi , để tao xin thầy cho , lêu lêu cái đồ to đầu vẫn khóc nhè hehe .
Nói rồi hai chân như cơn gió tiếp tục tung tăng .
Quang Anh chỉ biết lắc đầu , hắn thở dài một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184680/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.