Dương Văn Lễ hài lòng nhìn mọi người xung quanh cung kính , ngoài mặt vẫn cao ngạo hất đầu nhìn trời .
Tri huyện lập tức chạy lại chào hỏi .
_Dạ bẩm !!Hạ quan là tri huyện Yên Lâm, kính chào quan giám sát ngự sự quan lâm !!
Dương Văn Lễ chỉ liếc nhìn quan tri huyện rồi gật đầu một cái, thái độ thờ ơ hết sức .
Tri huyện giống như không nhìn thấy vẻ mặt của tên này, vẫn nhún nhường mà cười.
_ Hôm nay trong huyện được đón quan giám sát đến đây , dân chúng trong huyện cảm thấy thật quý hóa quá ,dạ, quan ngự sử lặn lội đường xa đến đây chắc là cũng thấy đói lắm rồi , hạ quan đã bày cỗ trong huyện nha để đón gió cho quan lớn rồi ạ !!
Trị Huyện nói xong thì dẫn đầu mở đường cho Dương Văn Lễ.
Mọi người bên ngoài thấy hai người đi vào thì mới giám nối đuôi nhau theo phía sau .
Bên trong lúc này đã bày cỗ bàn linh đình , còn có một dàn đàn-ca-sáo-nhị đúng đợi hầu sẵn , chỉ cần đợi các quan vào cỗ là chơi nhạc trợ hứng .
Món ăn trên bàn toàn là bê thui , thịt trâu xào , tổ yến , gà hầm , tôm hấp , đủ các món sơn hào hải vị trên đời .
Dương Văn Lễ vừa đến đã nghiễm nhiên ngồi vào ghế gia chủ , quan huyện chỉ có thể khúm múm ngồi bên cạnh .
Dương Văn Lễ đi đường xa đến đây cũng cảm thấy hơi đói , với thân thể to béo của hắn thì việc nhịn đói thật khó chịu .
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184681/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.