🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trời chiều từ từ chuyển về tây , ánh nắng nhạt dần rồi biến mất khỏi chân trời .

Vo ~ ve ~~ BỐP!!!!!

_ Chết mẹ mày này !!

Quang Anh thổi con muỗi trên tay đi , hắn cứ nghĩ là ngủ được một giấc đến tối muộn, ai ngờ trời vừa ngả tối thì bị đám muỗi đốt cho tỉnh cả ngủ .

Muỗi ở đây đông hơn cả quân Nguyên , vì ở cạnh rừng nên con nào con đấy to mọng , tiếng vỗ cạnh nghe không kĩ còn tưởng ong vò vẽ bu đến .

May mà hắn thể chất hơn người không sợ bị sốt rét, cái lũ này nhỏ vậy thôi nhưng cũng đóng góp một phần quan trọng khiến dân số thời này sụt giảm đến cả lũ người Tây hơn 300 năm sau đặt chân đến xâm chiếm cũng bị giống loài này cho đi gặp thượng đế rất nhiều.

Tuy hắn không sợ sốt rét nhưng để mấy con này bu lại một lúc kiểu gì cũng bị hút khô máu, với lại bọn nó đốt ngứa vờ lờ , may mà cạnh cái chòi có bụi ngải cứu , hắn như bắt được vàng mà vội ngắt lấy một nắm to , sau đấy giã nát ra nước rồi bôi lên khắp người ,phần còn lại thì rải xung quanh cái chòi , lúc này thì bọn muỗi mới chịu tha cho hắn.

Hắn không giám đốt lửa lên của con hổ sợ lửa không giám đến , nên đành ngồi co ro trong chòi đợi .

Dù gì cái gì làm được hắn cũng làm hết rồi , chỉ cần hôm này nó còn xuống núi với không bị tịt mũi chắc chắn sẽ ngửi thấy mùi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184667/chuong-91.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đi Một Lần Về Thời Trịnh - Nguyễn Phân Tranh
Chương 91: Hổ Gầm Vang Trời
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.