Con dao chém xuống, một ngón tay của Minh Cầm Sắt văng ra. Tiếng cười khoái trá của Dạ Vũ vang đến tận trời, gã vỗ tay không ngừng ra lệnh “Tiếp tục!“.
Một nhát.
Hai nhát.
Ba nhát.
Mảnh vải đen che mắt Dĩ Hoà đã ướt đẫm nước mắt, cô gào khóc đến tê tâm liệt phế.
Bỗng nhiên vào lúc này, năm tiếng súng không biết từ đâu vang lên, nổ điếng vào tai cô.
Tiếng trực thăng vật lộn trong gió, tiếng bước chân dồn dập, tiếng la hét hỗn loạn, tiếng chó sủa, tiếng xích sắt bị bắn đứt, tiếng Hoài Thu kêu la “Tha cho tôi, tôi không biết gì hết!”, tiếng Peachy khóc gọi mami...
Peachy, Peachy đâu rồi?
Dĩ Hoà quơ quạng lung tung nhưng chỉ chạm được vào không khí. Cô giơ tay giật mạnh miếng vải đen che mắt xuống, cảnh tượng trước mặt đã hoàn toàn biến đổi.
Cảnh sát đang khống chế lũ thuộc hạ của Dạ Vũ, Hoài Thu bị còng tay, Minh Cầm Sắt nằm giữa vũng máu, mà tay hắn...
Mắt Dĩ Hoà như mù hẳn đi, cô ngã khuỵu xuống, bò đến cạnh Minh Cầm Sắt.
“Fe... Felix...”
“Chúng mày không được lại đây! Nếu không tao sẽ bắn vỡ sọ thằng nhóc này!”
“Papa, mami, Peachy sợ lắm! Hu hu hu!”
Tiếng khóc của con trai kéo dời sự chú ý của cô. Dĩ Hoà như một con robot chậm chạp nghiêng đầu.
Ở sát ngoài rìa sân thượng, Dạ Vũ đang ôm Peachy trước ngực, khẩu súng kề sát huyệt thái dương thằng bé.
Cảnh sát bao vây gã từ bốn phương tám hướng trong tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-hoa-vi-quy/3470973/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.