Hai mươi sáu năm trước, Minh Cầm Sắt bảy tuổi. Bố hắn là Minh Cầm Phát làm ăn phất lên, trở thành một trong những doanh nhân giàu có nhất Đế Thành. Uớc tính tài sản Minh thị lúc đó khoảng gần một triệu đô.
Minh Cầm Phát có một người anh em kết nghĩa tên Vũ Duy Tân, ông ta là tài xế riêng của nhà họ Minh. Thế nên con cái hai nhà cũng chơi thân với nhau từ bé.
Mà trùng hợp sao, con trai và con gái của hai nhà lại sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, không trật phát nào.
Minh Cầm Sắt có cùng ngày tháng năm sinh với Vũ Minh Trị.
Minh Cầm Nhã cũng có cùng ngày tháng năm sinh với Vũ Minh Châu.
Bà Trương Nhã Hinh lúc đó từng đùa rằng, sau này bọn trẻ lớn lên sẽ kết thông gia. Nhà bà gả Cầm Nhã cho Minh Trị, còn nhà bên kia gả Minh Châu cho Cầm Sắt.
Chẳng ai ngờ, một buổi chiều nọ hai nhà tổ chức đi tắm biển, Minh Trị vì bơi ra cứu Cầm Sắt mà chết đuối. Chuyện này trở thành nỗi đau nhức nhối khôn nguôi của vợ chồng ông Tân.
Một năm sau, biến cố lại ập tới. Cầm Nhã vừa tròn một tuổi liền bị một đám người lạ bắt cóc tống tiền. Bọn chúng gửi tối hậu thư trong vòng hai mươi tư tiếng phải giao ra một triệu đô tiền chuộc, nếu không sẽ giết và phanh thi thể đứa bé.
Số tiền đó là toàn bộ tài sản mà Minh Cầm Phát làm ăn nửa đời mới tích lũy được, nếu giao ra hết thì coi như ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-hoa-vi-quy/3470972/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.