Trong văn phòng còn chưa tan hết dư vị tình ái, hai cơ thể không mảnh vải che thân nằm ôm nhau trên sofa, Minh Cầm Sắt đan năm ngón tay của mình vào tay Dĩ Hoà, đưa lên miệng hôn:
“Dĩ Hoà, thích quá, sau này chúng ta 'làm' nhiều hơn nữa nhé?”
Khoé miệng Dĩ Hoà giật giật. Bốn lần hôm nay chưa đủ hay sao, còn muốn sau này làm nhiều hơn nữa?
Lúc đó cô đúng là bị trúng tà rồi mới chủ động hôn hắn. Vì hành động bốc đồng đó mà cô bị hắn đè ra làm bốn hiệp, trên bàn làm việc, trên ghế chủ tịch, trước cửa sổ, và trạm cuối cùng dừng lại ở trên chiếc sofa này đây.
“Dĩ Hoà, hôm nay làm bốn lần là vì anh đã nhịn bốn năm, vị chi mỗi năm được có một lần thôi. Vẫn ít mà.”
“Minh Cầm Sắt! Anh còn nói nữa em cho anh nhịn thêm bốn năm!”
“Không, không, không, anh không nói nữa.” Hắn lập tức ngậm chặt miệng.
Đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên. Minh Cầm Sắt ngồi dậy vòng qua người Dĩ Hoà, đi đến bàn làm việc cầm điện thoại nghe. Lúc hắn bước qua, vật treo lủng lẳng dưới thân hắn đập vào mắt cô, Dĩ Hoà ngượng tới nỗi úp mặt vào thành sofa, run lên nhè nhẹ.
“A lô, mẹ ạ, con nghe.”
Minh Cầm Sắt vừa bắt máy trả lời vừa hứng thú nhìn bộ dạng xấu hổ của ai đó.
[Sắt, lát nữa tan làm con ghé qua chỗ mẹ. Mẹ có chuyện quan trọng muốn hỏi con.]
Hắn nghiêm túc lại: “Nếu là việc về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-hoa-vi-quy/3470965/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.