Dưới hồ nước sâu 1m5, Dĩ Hoà đang thoải mái cho Hoài Thu ăn “hành“. Chỉ cần ả vừa ngoi lên lập tức bị cô túm tóc giật xuống, hết tát rồi lại đạp, lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần. Cho đến khi Hoài Thu uống no nước, tay chân rã rời sắp đuối thì Dĩ Hoà mới đẩy ả lên bờ.
Hoài Thu nằm thở thoi thóp một lúc liền nhồm người qua muốn xé xác Dĩ Hoà, ả giơ tay lên cao định tát xuống: “Mẹ mày! Mày là con điên đúng không?”
Nhưng cánh tay ả chưa kịp đáp trúng má Dĩ Hoà bỗng bị ai đó bắt lại, hất văng ra xa. Một cú tát khác như sấm chớp rạch ngang mặt Hoài Thu, mạnh đến nỗi đầu ả muốn lìa luôn khỏi cổ.
Mọi người đều ngây ra.
Người tát ả là Minh Cầm Sắt.
Hắn vừa kịp lúc chạy đến, thấy hai người phụ nữ được vớt từ dưới hồ lên, ngay ánh mắt đầu tiên của hắn đã đậu lên người Dĩ Hoà, cô đang run bần bật, co rúm vì sợ hãi.
Minh Cầm Sắt lập tức cởi áo khoác lên người Dĩ Hoà, ôm cô vào lòng.
Dĩ Hoà dựa vào ngực Minh Cầm Sắt, ánh mắt run rẩy nhìn Hoài Thu: “Tiểu thư Cầm Nhã, tôi không biết đã làm gì đắc tội với cô, mà cô lại...”
Trợ lý của Dĩ Hoà cũng rất biết phối hợp: “Chị Olivia có thiện chí bắt tay, không hiểu vì cớ gì mà tiểu thư Cầm Nhã lại đẩy chị ấy xuống hồ, còn cố tình dìm chị ấy!”
Một nhân viên trong công ty vốn đã ngứa mắt Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-hoa-vi-quy/3470966/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.