“Cô thật lòng không muốn đi thêm bước nữa sao?”
Minh Cầm Sắt đột nhiên đứng dậy tiến về phía Dĩ Hoà, khi cách cô một khoảng cách an toàn, hắn ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng hỏi:
“Nếu xuất hiện một người đàn ông thương yêu cô thật lòng, cũng thương yêu con trai cô như chính con đẻ của anh ta. Vậy cô... có cho người đó một cơ hội không?
Felix đây là đang gián tiếp thổ lộ với cô sao?
Vậy ra suy đoán của bảo mẫu Anna là thật, hắn thật sự vì cô mà đến. Nhìn vào mắt hắn, Dĩ Hoà thấy rõ một sự chân thành và khát khao mãnh liệt.
Cô im lặng.
Vậy thì đã sao? Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng?
Cho dù người ta thương yêu hai mẹ con cô thật. Nhưng yêu thương đó sẽ duy trì bao lâu? Một năm, hai năm, hay chỉ là vỏ bọc bên ngoài? Rồi sau này, khi bọn họ có đứa trẻ của riêng mình, có chắc hắn vẫn sẽ thương Peachy của cô như ngày hôm nay không?
“Sẽ không!” Dĩ Hoà khẳng khái tỏ rõ lập trường, - “Tôi sẽ ở vậy cả đời để nuôi Peachy. Tôi tự tin mình đủ năng lực và tài chính để nuôi dạy thằng bé nên người mà không cần dựa dẫm vào bất kì người đàn ông nào.”
Cô nhấn mạnh từng chữ: “Tôi, tuyệt đối sẽ không để hai chữ “bố dượng” xuất hiện trong cuộc đời con trai mình!”
Ánh mắt Minh Cầm Sắt vụt sáng lên rồi chợt ảm đạm rời đi, nghe đáp án kia, hắn không biết nên vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-hoa-vi-quy/3470954/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.