Minh Cầm Sắt đang định tháo mặt nạ silicon đi ngủ thì có tiếng gõ cửa. Đầu hắn lập tức nhảy số, phi nhanh từ trên giường xuống.
Nhưng khi cánh cửa mở ra, Dĩ Hoà lại trông thấy người đàn ông này uể oải dựa vào mép tường:
“Đêm khuya vậy cô tìm tôi có việc gì à?”
“Ban nãy tôi thấy anh va chạm với sàn nhà không nhẹ, xuống xem anh có sao không?”
Dĩ Hoà vừa nói xong câu đó liền thấy Minh Cầm Sắt khuỵu xuống, nhăn mặt đau đớn:
“Hình như... bị, bị giãn dây chằng rồi.”
Cô vội vươn tay ra đỡ hắn. Minh Cầm Sắt thuận đà dựa cả người vào cô, trông không có tí sức lực nào.
“Làm phiền cô rồi, nhờ cô đỡ tôi về giường có được không?”
Minh Cầm Sắt cũng không phải hoàn toàn giả bộ. Lúc nhìn thấy con mình sắp ngã, hắn dường như đã dùng toàn lực xoạc chân lao tới đỡ. Nhưng hắn cũng thường xuyên luyện tập thể thao, căn cơ tốt, không đến nỗi động mạnh một chút là kêu ca.
Dĩ Hoà dìu hắn ngồi xuống giường, móc trong túi ra một lọ cao.
“Tôi có lọ thuốc mỡ này rất công hiệu, nếu mà anh thấy nhức cơ quá thì thoa tạm nó. Có gì ngày mai tôi nhờ bác sĩ đến xem cho anh.”
“Cảm ơn cô. Chắc chỉ đau một lát là khỏi, không cần gọi bác sĩ đâu.” Hắn nói.
“Không thể chủ quan được. Hồi xưa tôi làm thêm ở cửa hàng tiện lợi, có một lần hàng hoá bị đổ tôi dùng tay đỡ lại. Lúc đó chỉ đau vài ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-hoa-vi-quy/3470952/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.