An Dật Phong đã được đưa qua Mỹ và thuận lợi chuyển đến trung tâm điều dưỡng người thực vật của Alexander Martinez.
 
Đây là tin nhắn Dĩ Hoà nhận được từ Vi Quý một tuần trước. Đi kèm với tin nhắn này còn có một lời nhắn nhủ đặc biệt khác dành cho cô.
 
Mong cô sớm ngày rời khỏi Đế Thành!
 
Đến một nơi nào đó, miễn là trên dòng đời tấp nập này, xác suất cô chạm mặt với người đàn ông của chị ta càng thấp càng tốt.
 
Năm trăm triệu lúc trước xem như là lộ phí.
 
Dĩ Hoà không cần suy nghĩ đã đáp ứng lời nhắn nhủ này của Vi Quý. Không phải vì cô e sợ chị ta, cũng không phải cô lưu luyến gì ở mảnh đất Đế Thành này.
 
Mà vì hiện tại cô có một thứ cần phải bảo vệ.
 
Cô muốn bảo vệ một sinh mệnh bình an lớn lên. Cách tốt nhất đó là không cho người trong cuộc biết đến sự tồn tại của sinh mệnh đó.
 
Giống như không ai biết đến cô vậy.
 
Dĩ Hoà đã nộp đơn xin nghỉ làm ở xưởng giày và cửa hàng tiện lợi, trả trọ và gói ghém hành lý, đặt vé tàu đến một thành phố khác.
 
Điểm đến mà cô chọn là Vĩ Thành, thành phố nằm ở cực nam đất nước và cách xa Đế Thành nhất.
 
Khác với sự phồn hoa hiện đại của Đế Thành, Vĩ Thành là một thành phố hoài cổ. Ở đó chủ yếu phát triển ngành nghề truyền thống. Thông qua đó, du lịch Vĩ Thành cũng trở thành điểm thu hút du khách từ các địa phương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-hoa-vi-quy/3470911/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.