Thăng Long thành, vương đô Đại Việt.
Dương Dĩnh đầu kêu ong ong tỉnh lại , phát hiện mình đã nằm trong một căn khác lạ , lại nhìn ra bên ngoài cửa sổ thấy khung cảnh người người nườm nượp , đâu đó cò truyền đến những âm thanh huyên náo vui tươi. Dương Dĩnh vô thức mỉm cười duyên dáng , xem ra đây chính là vương thành Đại Việt mà Lê huynh nhắc tới rồi đi .
Cánh cửa phòng từ từ mở ra, Lê Hữu Trác bước vào mang theo trên tay chén thuốc đặc sệt , mùi thuốc sắc bốc lên nghi ngút . Thấy Dương Dĩnh trên giường tỉnh lại còn đang ngơ ngác nhìn mình , Lê Hữu Trác chỉ biết cười trừ một tiếng , nhẹ giọng hỏi han :
" Dương cô nương cuối cùng đã tỉnh , thật là làm tại hạ lo lắng ngày đêm . Cô nương thương thế chưa lành , nhất thời xúc động không kìm nén đặng làm cho vết thương lần nữa hở ra . Cũng may đã tới vương thành Đại Việt , thuốc cồn mua được ngược lại không khó , tại hạ đã dùng nó để sát trùng cho cô nương , mặt khác lại dùng cỏ nhọ nồi rịt lại , vừa để sát trùng vết thương , vừa để cầm máu . Ở đây tại hạ có sắc lấy cây huyết dụ, phối hợp cùng các loại thảo dược khác có tác dụng bổ huyết , có thể giúp cô nương điều hoà cơ thể , giúp cô nương nhanh chóng hồi phục một phen.
Cỏ nhọ nồi hay còn gọi nó là cây nhọ nồi, là cây thuốc có tính lạnh, vị ngọt chua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-dai-viet-de-quoc/2444013/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.