Quỳnh Hương đặt giỏ trái cây mình đã mua lên chiếc bàn bên cạnh giường bệnh của Ánh Dương mà quay sang nói với Nhật Hoàng
- Từ ngày chị ấy gặp chuyện đến bây giờ ngày nào anh cũng đến với chị ấy chị ấy biết chắc sẽ vui lắm đấy!
- Anh cũng chẳng mong gì nhiều hơn ngoài việc cô ấy có thể tỉnh lai, vậy mà cũng đã 5 năn rồi
- Bác sĩ không nói tình trạng của chị ấy có chuyển biến gì hay sao? Cũng đã 5 năm rồi còn gì?
Nhật Hoàng nghe đến đây chỉ biết lắc đầu môt cách bất lực và hốc mắt của anh ấy cũng đã băt đầu đỏ hoe
Quỳnh Hương ở chơi với hai người một lúc thì cũng đứng lên và ra về, Nhật Hoàng sau đó cũng có một cuộc điện thoại do phòng của Ánh Dương có rất nhiều máy móc điện tử nên anh không thể nghe ở đây nên đành để cô nằm lại một mình trong phòng mà ra nghe điện thoại
Khi Nhật Hoàng vừa đi khỉ thì từ một bức tường ở gần đó bóng hình của một cô gái với thân hình mảnh mai đi ra tiến đến và đi vào trong phòng bệnh của Ánh Dương, người đó dường như không kìm nén được nỗi xúc động của mình nước mắt bắt đầu lăn dài mà nói
- Chị! Em về rồi sao chị lại ra nông nổi này cơ chứ? Nhưng chị yên tâm đi ai khiến chị tành ra thế này em sẽ bắt họ phải trả giá. Vậy nên chị cũng hãy nhanh tỉnh dậy mà xem họ nhận báo ứng đi chứ?
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe-nguyen-thao-nguyen/3322424/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.