Rất nhanh sau đó anh đã lấy lại được trạng thái ban đầu của mình. Người đi vào chính là Ngọc Hoa cô gái mà anh đã gặp ở nghĩa trang hôm đó
Ngọc Hoa bên này đi vào va tâm thế vô cùng chuyên nghiệp nhưng ánh mắt nhìn anh có một vài tia giao động, người nhạy bén như Minh Triết cũng rất nhanh thấy được sự giao động đó. Anh quay sang người nhân viên bên cạnh mình mà nói
- Cậu ra ngoài đi tôi sẽ làm nốt phần còn lại
- Dạ sếp !
Cậu nhân viên đó cũng không thắc mắc gì thêm vì biết rằng khi anh yêu cầu như vậy chắc chắn là có lí do cậu không nên hỏi nhiều.
Sau khi người nhân viên ấy đi ra ngoài anh chỉ vài cái ghế trước mặt mình cách một đoạn vừa đủ để có thể nghe được lời đối phương nói anh bảo
- Cô ngồi đi
Ngọc Hoa nghe thế cũng nhanh chóng ngồi xuống cái ghế ấy anh chậm rãi mời lời
- Nếu tôi nhớ không lầm đây là lần thứ 2 mà tôi và cô gặp nhau
- Trí nhớ anh cũng tốt thật không sai chúng ta đã từng gặp nhau trước đây lần trước anh đu cùng một cô gái nữa
- Tôi tự hỏi rằng cả 2 lần cô gặp tôi tại sao luôn có một thoáng giây hơi xúc động vậy ? Và ánh mắt cô nhìn tôi có cái gì đó khá đặc biệt có phải là ngoài 2 lần này ra chúng ta đã từng gặp nhau rồi không ?
Ngọc Hoa nghe cô nói đến đây thì có hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe-nguyen-thao-nguyen/3324379/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.