Trình Vũ Phỉ cảm thấy anh đang nhìn thẳng vào mình, mặc dù căn bản là cô không thấy được rõ vẻ mặt của anh, điếu thuốc trong tay anh run lẩybẩy, một đám tro lửa nhanh chóng rớt xuống, tàn lửa còn chưa rơi xuốngđất thì nó đã hoà cùng một thể với màn đêm. 
Trình Vũ Phỉ nhìn người đàn ông cách đó không xa, cô cố thể hiện ra bênngoài một thái độ bình thường, nhưng lại không cách nào khống chế đượccõi lòng cuồn cuộn phập phồng trong lòng, giống như trở lại cái thờitrung học, muốn nhìn anh thêm một cái, rồi lại sợ nhìn lâu quá thì anhsẽ phát hiện, tâm tình cô mâu thuẫn một cách kì dị, vừa cảm thấy xa lạvừa lại thấy quen thuộc, nhưng bây giờ, tâm tình và quá khứ chồng chấtlên nhau…. 
Gió vẫn còn thổi, cô thấy lạnh nhưng vẫn bất động. 
Anh đứng ở đó bao lâu rồi, vừa rồi đang suy nghĩ về điều gì? 
“Anh…anh...Không ngủ?’’ 
Giọng của cô rất nhẹ tựa như lúc nào cũng có thể bị gió thổi tan thànhnhững mảnh vụn nhỏ, thế nhưng anh lại có thể nghe ra sự ân cần cùng thấp thỏm trong đó, anh dập tắt điếu thuốc trong tay, không nói gì. 
Trình Vũ Phỉ lại bước từng bước nhớ về quá khứ của anh, em trai của côđã nói cho cô biết tất cả những chuyện đã xảy ra, cô có thể đoán được mẹ mình đã nói những lời đả thương anh như thế nào, càng biết rõ anh mộtmình nuôi lớn Tiểu Gia là một việc không dễ dàng chút nào, điều kiện gia đình anh ra sao sợ rằng không có ai có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-nhat-chinh-la-yeu-em/1976769/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.