“ Này con bé kia đi đứng cẩn thận một chút chứ, đang mang thai mà phi như tên lửa thế à?” Bà Bích thấy nó lao xuống nhà từ tầng hai tim như bắn ra ngoài
Đang chạy nghe tiếng quát nó bị giật mình bước hụt một bước nhưng may mắn không có té ngã. Bà Bích lúc này phải định thần lại một hồi để xác định mình còn thở.
“ Cô muốn tôi lên cơn đau tim hay sao mà đi đứng như thế hả?”
Nó cười lấy lòng đi đến ôm lấy bà mẹ vẫn còn đang mang gương mặt hoảng sợ “ Con nào dám…. Thôi nào đừng tức giận nữa sẽ có thêm nếp nhăn, sẽ xấu, sẽ….”
“ Cô đang trù khéo bà già này à? Muốn ăn đòn không?” Bà Bích quay phắt sang lườm nó.
Bà cũng đã gần sang 50 rồi, da dẻ đương nhiên sẽ không được mịn màng như trước, đương nhiên sẽ có nếp nhăn nhưng gương mặt này vẫn mang vẻ xuân sắc thời thanh xuân, điểm chung giữa hai mẹ con chính là nét trẻ con. Nó nói thế này chẳng khác nào đang hắt một gáo nước lạnh vào vẻ đẹp của bà.
Nó vui vẻ bật cười “ Đòn của mẹ không ngon, không muốn ăn”
Bà Bích vẻ bất lực nhìn con gái, trên môi vẫn đọng lại nụ cười phúc hậu “ Phải cười nhiều như vậy mới đúng, con có biết vẻ mặt con mọi ngày rất khó gần không?” Nắm lấy bàn tay nó vỗ nhẹ “ Con gái lấy chồng rồi đừng có suốt ngày trưng ra vẻ mặt kiểu đó rất không hay..”
Thấy nó hơi nhíu mày định mở miệng bà gật đầu thở dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deo-nhan-roi-la-phai-cuoi/578151/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.