🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Anh đau lòng ôm chặt lấy nó “ Không sao, không có việc gì… anh ở đây rồi” 

Anh ở đây rồi, không dám xa nó một bước nào nữa bởi cảnh tượng tối hôm qua đủ khiến anh sợ chết khiếp. Nhìn nó cứ như một con búp bê vô hồn thế này tim anh như bị bóp nghẹn. 

Một hồi lâu sau nó mới nhả miệng ra, phản chiếu trong đôi mắt ngấn lệ là vết máu trên vai áo của anh. Anh mặc áo sơ mi trắng nên màu máu đỏ lan rộng nổi bật, như một đóa hoa kinh diễm khiến người khác giật mình, điều này cũng đủ biết được vết cắn đó sâu như thế nào. 

Nó đưa tay lên xoa nhẹ vết thương, vô thức lên tiếng “ Có đau không?” 

“ Không có… một chút cũng không” 

Đưa mắt nhìn anh với vẻ thê lương “ Em không có phá thai” 

Lời này khiến anh giật nảy mình, vội nắm chặt lấy bả vai nó “ Em đang nói gì vậy? Chết tiệt, ai cho phép em có ý nghĩ đó? 

Đến giờ anh mới nhận ra sơ suất của bản thân, nếu như… nếu như trong khoảng thời gian anh không có ở nhà, nó vì nghĩ ngợi lung tung mà làm gì tổn thương đến mình lẫn đứa bé thì sao đây, con của anh…. Mặc dù đã bố trí rất nhiều vệ sĩ âm thầm đảm bảo an toàn cho nó nhưng xác suất đúng là vẫn có thể xảy ra. Nghĩ đến đây anh liền muốn cho mình hai cái bạt tai. 

“ Vậy tại sao anh bỏ đi? Tại sao không có về nhà, không có gọi cho em?... À không, anh có gọi về nhưng lại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deo-nhan-roi-la-phai-cuoi/578150/chuong-92.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đeo Nhẫn Rồi Là Phải Cưới
Chương 92: Nó chạy mất rồi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.