“Nhưng mà, thân thể của ngài...” Lý Cùng Kỳ tỏ ra vô cùng lo lắng.
Hắn cho rằng nguy cơ lần này vẫn là quá lớn, một khi sơ suất, cả ván cờ liền thua trắng.
Hoắc Đình Sơn hiểu rõ lo ngại trong lòng hắn, liền mỉm cười. Tuy sắc mặt tái nhợt, nhưng khí thế vẫn như xưa, không hề suy giảm: “Năm ta còn trẻ, từng xuất thân là trinh sát. Ngươi cứ yên tâm, ta đã quyết ý rồi. Nếu thành công, Duyện Châu sẽ nằm trong tay. Vậy nên đừng khuyên nhủ thêm nữa.”
---
Màn đêm u tối dày đặc, đêm nay bầu trời giống như cái đêm con thuyền bị chìm, không một ánh sao cũng chẳng thấy bóng trăng.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, trời thu càng lúc càng thêm lạnh. Đêm về khuya, nhiệt độ giảm sâu hơn, trên mặt sông bắt đầu có sương mù. Vào lúc sương dày nhất, một binh sĩ Duyện Châu đang canh gác tinh mắt phát hiện bóng dáng một chiếc thuyền mờ ảo phía xa.
Chiếc thuyền ẩn hiện sau làn sương, chỉ lộ ra được đường nét mơ hồ, nhưng chỉ cần từng ấy cũng đã đủ khiến binh sĩ Duyện Châu kinh hãi không thôi.
Trên thuyền có rất nhiều người.
“Bách phu trưởng!” Hắn vội vàng chạy đi báo tin.
Cảng vụ Duyện Châu lập tức sôi sục như một con rồng dài vừa thức giấc. Ánh lửa từ các bó đuốc lần lượt bừng sáng, chiếu rọi một góc trời.
Cùng lúc đó, tại phía Tây Nam doanh trại Duyện Châu bỗng nhiên vang lên những âm thanh hỗn loạn. Nguyên nhân là từ trong rừng gần đó, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3744518/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.