Bọn họ nhân lực không đủ, lại không liên hệ được với đội thuyền U Châu, vì vậy vẫn chưa có lời giải đáp.
Thế nhưng đến ngày thứ hai, không rõ vì lý do gì, tuy rằng quân Duyện Châu vẫn tiếp tục phái thuyền ra, nhưng số lượng chỉ bằng một nửa so với ngày đầu.
Đến ngày thứ ba, quân Duyện Châu dứt khoát ngừng việc phái thuyền ra ngoài.
Có điều, có một điểm có thể xác nhận: kể từ khi có tin Đại tướng quân chiến tử đến nay, bọn họ chưa từng nhìn thấy đội thuyền Dự Châu tiến về phía này.
Điều này thoạt nhìn giống như bọn họ không có kết minh.
Nhưng nếu không có liên minh, thì đêm đó, vì cớ gì trong quân Dự Châu lại có chiến thuyền xông ngang dọc? Chẳng lẽ trong nội bộ quân Dự Châu đã bị cài đặt nội gián? Tất cả mọi chuyện đều là do nội gian gây ra?
Hoắc Đình Sơn thu hồi ánh mắt, hỏi: “Đồ vật đã chuẩn bị đến đâu rồi?”
Nhắc đến đại sự, Lý Cùng Kỳ tỏ vẻ khổ sở: “Điều kiện có hạn, chỉ tìm được bốn chiếc thuyền, mà lại là những chiếc thuyền nhỏ.”
Bốn chiếc thuyền này là trưng dụng từ ngư dân, mà thuyền của ngư dân dù lớn cũng không đáng kể. Có thể tưởng tượng, quả thực chính là “tiểu thuyền”.
Hoắc Đình Sơn xoay người bước xuống con dốc đứng, nói: “Bốn chiếc cũng đủ rồi. Thời điểm đêm thu đông, sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm rất lớn, trên sông dễ sinh ra sương mù. Có sương mù thì mọi chuyện sẽ dễ bề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3744517/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.