Chỉ trong một canh giờ, chiếc bình gốm của Bùi Oanh đã chứa đầy mười hai con cá.
Cuộc thi đã đi được nửa chặng đường.
So với nàng, thành tích của Hoắc Đình Sơn thực sự đáng thất vọng. Chiếc bình gốm của hắn lúc bắt đầu ra sao, giờ vẫn y nguyên như vậy.
Bùi Oanh xuân phong đắc ý, cảm thấy người kia để tay không ra về xem chừng cũng hơi thảm. Vì thế nàng lên tiếng:
"Hoắc Đình Sơn, ngài có muốn đổi chỗ với ta không? Dường như phong thủy ở đây không tệ, có khi trước khi cuộc thi kết thúc, ngài sẽ câu được một con cá đấy."
Hắn là kẻ rất sĩ diện, lòng tự tôn của đại trượng phu không phải tầm thường. Bùi Oanh vốn không nghĩ hắn sẽ đồng ý.
Dù sao, câu nói ấy nghe ra cũng mang theo không ít vẻ khoe khoang.
"Vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh." Hắn đồng ý một cách dứt khoát.
Thế là hai người đổi chỗ.
Sau khi đổi, cả hai chiếc cần câu đều không hề động đậy. Nhưng Bùi Oanh không hề lo lắng, hiện tại nàng đang dẫn trước không ít. Trừ khi Hoắc Đình Sơn liên tiếp câu được cá lớn, nếu không, thắng lợi chắc chắn nằm trong tay nàng.
Dù sao cũng đã nắm chắc phần thắng, Bùi Oanh bắt đầu suy nghĩ đến điều kiện mình sẽ đưa ra sau khi thắng cuộc.
Nên yêu cầu điều gì đây?
Người này vốn quen bá đạo, hay là đặt quy định từ nay về sau hắn không được độc đoán, mọi chuyện phải bàn bạc, không được...
"Được cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3743559/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.