Hoắc Đình Sơn không hỏi thêm nữa.
Đêm đã khuya, ngày mai còn phải tiếp tục hành quân. Vì vậy, sau khi bữa tiệc bên ánh lửa kết thúc, mọi người liền tự giải tán, quay về doanh trướng của mình.
Bùi Oanh trở về doanh trướng, đem toàn bộ dạ minh châu trong túi lụa đen đổ ra, tức thì ánh sáng rực rỡ tràn ngập khắp nơi. Sau khi nàng sắp xếp xong đồ đạc của mình, Hoắc Đình Sơn cũng vừa từ bên ngoài quay lại, vừa dặn dò vài câu đơn giản với thuộc hạ.
Hôm nay hắn lên núi một chuyến, hơn nữa thanh hoàn thủ đao đã nhuốm máu, nên lúc trở về doanh trướng, Hoắc Đình Sơn rất tự giác cởi áo giáp, trút bỏ toàn bộ y phục, rồi dùng thùng nước mà Bùi Oanh đặc biệt chuẩn bị sẵn để lau qua người.
Nhanh nhẹn gọn gàng, Hoắc Đình Sơn xử lý chỉ trong chớp mắt, tốc độ ấy khiến Bùi Oanh không khỏi nghi ngờ hắn có thật sự lau sạch không.
“Hoắc Đình Sơn, ngài đã lau sạch chưa đấy?” Bùi Oanh lúc này đã lên nằm trên chiếc nhuyễn tháp.
Hoắc Đình Sơn tiện tay nhặt một chiếc áo lót khoác lên, đáp: “Đương nhiên sạch. Nếu phu nhân không tin, có thể tự mình kiểm tra.”
Bùi Oanh nhắc nhở hắn: “Ngài chớ quên rằng bây giờ đang trong lúc hành quân.”
Hoắc Đình Sơn cũng lên tháp, nói: “Cũng không phải là không có cách khác.”
Bùi Oanh chẳng muốn nhớ lại cái “cách khác” đó chút nào. Con người này luôn nghĩ ra đủ mọi chiêu trò, cho dù không làm đến cùng, hắn cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3743556/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.