Hoặc Đình Sơn nhìn miếng t.hịt vẫn chưa chín hẳn, lại hỏi: “Sơn trại cách đây bao xa?”
Trinh thám đáp: “Ước chừng ba dặm, nhưng sơn trại nằm trên núi.”
Hoắc Đình Sơn quay sang Bùi Oanh bên cạnh, “Phu nhân, ta đi diệt phỉ, t.hịt này nàng hãy trông coi giúp ta, trước khi t.hịt nguội, ta nhất định sẽ quay về.”
Ngồi cùng bọn họ bên đống lửa còn có Sa Anh, Trần Nguyên, Hùng Mậu và Lý Cùng Kỳ. Mấy người nghe Hoắc Đình Sơn muốn đi diệt phỉ, liền vội vàng nói:
“Đại tướng quân, hai trăm tên lâm phỉ chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ, sao cần ngài đích thân ra tay?”
“Đại tướng quân, thuộc hạ nguyện lãnh binh đi diệt phỉ.”
...
Hoắc Đình Sơn giơ tay ngăn mấy người, “Diệt phỉ là thứ yếu, lần này ta muốn thử đao. Trần Nguyên, Hùng Mậu, hai ngươi theo ta cùng đi. Sa Anh và Lý Cùng Kỳ, hai ngươi ở lại trông coi quân doanh, giữ nhà là được.”
Nghe hắn nói vậy, mọi người chợt hiểu ra.
Thử đao.
Bách luyện cương vừa được chế tạo ra, quả thực chưa từng thử trên chiến trường. Lấy đám lâm phỉ này làm nơi thử đao, đúng là rất thích hợp.
Lý Cùng Kỳ vốn đã dùng cây trường thương lưng rắn bằng thép luyện trăm lần nên không mấy bận tâm, nhưng Sa Anh thì ngứa ngáy khó chịu.
Có được vũ khí mới, hắn vẫn chưa từng thử qua, bây giờ lại thấy ghen tị với Trần Nguyên và Hùng Mậu.
Dứt lời, Hoắc Đình Sơn đứng dậy, chọn ra một trăm Hắc Giáp Kỵ được trang bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3743554/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.