Nơi ở của Trần Thế Xương và Khâu Tả gần thư phòng hơn so với những người khác, nên họ là những người đến đầu tiên. Vừa bước vào thư phòng, cả hai thoáng khựng chân trong giây lát.
Thư phòng vẫn là thư phòng trước kia, chỉ là nay được bày thêm một chiếc trường án. Sau án là một mỹ phụ mặc váy giao lĩnh bằng gấm xanh đậm có hoa văn chìm, yên tĩnh ngồi đó. Đôi mày mắt nàng rủ xuống, bàn tay đeo chuỗi ngọc pha lê đang cầm bút lông sói, chậm rãi viết chữ trên tờ giấy dâu.
Chủ mẫu lại ở đây ư?
Ánh mắt hai người khẽ lướt qua người nam tử không xa. Chỉ thấy hắn vẻ mặt bình thường, ánh nhìn về phía họ phẳng lặng như mặt hồ không gợn sóng. Hai người vốn là hạng người thông tuệ, liền hiểu ngay.
Rõ ràng là ý của chủ công.
Nếu là vài năm trước, có kẻ nói với Trần Thế Xương rằng có một ngày họ bàn đại sự, trong thư phòng lại có một nữ nhân, hắn nhất định sẽ cười nhạo và bảo rằng chủ công của kẻ ấy quá buông lỏng, khuyên đừng lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Dẫu sao hắn ở bên chủ công đã lâu, không cần nói đến chuyện nghị sự, ngay cả ngày thường, nữ nhân cũng không được bén mảng đến những viện gần thư phòng.
Thế nhưng nay, nhìn chủ mẫu vẫn ung dung làm việc của mình, Trần Thế Xương thầm than.
Quả nhiên thế sự vô thường.
Về sau, dù chủ mẫu thân chính, có lẽ hắn cũng không lấy làm lạ nữa.
“Chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3741004/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.