Chỉ nghe đến đoạn sau, mỹ phụ vốn đang tựa vào Hoắc Đình Sơn, lấy hắn làm gối đầu, từ từ ngồi thẳng dậy, “Hai vị tiểu thư?”
Hoa Đại Giang đáp: “Đúng vậy ạ!”.
Hoắc Đình Sơn khẽ cười, “Tên Lôi Thành Song này tâm tư cũng không ít đâu.”
Bùi Oanh khẽ nhíu mày, nhưng cũng không nói gì.
Đã đến đây rồi, chẳng lẽ lại để người ta quay về, để Minh Tuấn tự mình nhìn xem đi…
Xe ngựa rất nhanh đã đến phủ Châu mục, từ cửa bên tiến vào, rồi một đường đi tới trước chủ viện. Bùi Oanh và Hoắc Đình Sơn xuống xe ngựa trước chủ viện, sau đó cả hai cùng trở về phòng.
Gần đây, Bùi Oanh mỗi khi trở về đều đi tắm, đã thành thói quen, Tân Cẩm sớm đã chuẩn bị nước xong xuôi.
Tháo đai lưng, cởi bỏ nội y cùng quần lót, Bùi Oanh bước vào bồn tắm. Nước ấm thấm qua làn da, sự mỏi mệt trên người như hòa tan vào làn nước. Khi nàng dựa vào thành bồn, tận hưởng sự thư thái của dòng nước, thì chợt nghe thấy chút động tĩnh khác.
Có tiếng bước chân.
Tiếng bước chân của người này nặng hơn so với của Tân Cẩm, hơn nữa chỉ nghe thấy tiếng vào, không có tiếng ra.
Ngay sau đó là tiếng sột soạt của vải áo.
Bùi Oanh mở mắt, vừa lúc nhìn thấy Hoắc Đình Sơn ném đai lưng cùng ngoại bào vào giỏ quần áo bẩn một cách tùy tiện. Người này dường như chú ý đến ánh mắt của nàng, còn đặc biệt xoay người lại, ban đầu chỉ xoay mặt về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3739068/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.