🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đành rằng nàng ta thân phận là nô tỳ, tiểu thư lại quen tính xuề xòa, chẳng mấy để tâm, nên dù nàng ta có bao nhiêu uất hận cũng chỉ có thể ngấm ngầm than thở trong lòng.

Phủ Châu mục nằm ở khu vực quyền quý của thành Lạc Dương, nơi đây so với khu chợ náo nhiệt yên tĩnh hơn rất nhiều.

Không lâu sau, xe ngựa dừng lại.

Qua thêm một chốc, Lôi Kinh Tước nghe thấy tiếng thị vệ bên ngoài nói:

“Người Hoắc gia đến, mời tiểu thư xuống xe.”

Bên kia, Mạnh Linh Nhi đang đứng trước cửa nhà cùng đại ca nghênh đón khách, nhìn đoàn xe gần như vây kín cả phủ Châu mục, trong lòng không khỏi thầm kinh ngạc.

Xem ra vị đại tẩu tương lai này thật không phải tầm thường.

Không xa, cửa hai chiếc xe ngựa đồng thời mở ra, hai vị tiểu thư y phục lộng lẫy, dung nhan tuyệt mỹ bước xuống từ hai cỗ xe khác nhau.

Một người dáng cao gầy hơn, vận áo váy lục sa cổ tròn màu trắng ngà, bên ngoài khoác một lớp lụa mỏng tím nhạt, tóc búi trâm cài, hai bên tóc mai điểm xuyết vàng ngọc, dáng vẻ thanh nhã, yên tĩnh tựa đóa sen nở rộ trong hồ.

Người còn lại vóc dáng nhỏ nhắn hơn, vận váy dài giao lĩnh màu đào thắm, búi tóc phi tiên cài trâm bước diêu và hoa cài vàng xoắn kim, cổ đeo chuỗi anh lạc đỏ vàng đính ngọc, cổ tay mỗi bên mang một chiếc vòng ngọc dương chi sáng bóng. Nếu người trước là bạch liên thanh khiết, thì nàng này chính là đào hoa diễm lệ rực rỡ.

Mạnh Linh Nhi ngẩn người.

Xét về y phục, cả hai vị tiểu thư đều không phân cao thấp. Lại nhìn cỗ xe và thị vệ đi theo, cũng không thấy có sự khác biệt.

Từ khi nhận nhiệm vụ từ mẫu thân, để tránh xảy ra sơ suất trong tiếp đón, nàng đã đặc biệt tìm hiểu sơ lược tình hình.

Nghe nói, vị tiểu thư Lôi gia này đứng hàng thứ hai trong nhà, cũng là nhị tiểu thư. Năm nay nàng vừa tròn mười sáu, là con của phu nhân trước. Hơn nữa, Lôi Dự Châu chỉ có ba trai một gái, nào có nghe qua chuyện nhà đó có hai cô nương?

Chẳng lẽ lại gửi một thứ nữ tới đây?

Nhưng suy đoán này vừa mới xuất hiện, nàng lập tức bác bỏ. Không thể nào là thứ nữ. Hiện nay chế độ trọng đích khinh thứ, nếu gửi thứ nữ tới chẳng khác nào làm nhục mặt mũi U Châu.

Lần này là để kết thân, đâu phải để gây thù chuốc oán.



Trong mắt Hoắc Minh Tuấn cũng thoáng hiện sự nghi hoặc. Hắn trước tiên liếc nhìn Mạnh Linh Nhi, sau đó ra hiệu cho kẻ hầu bên cạnh. Người hầu hiểu ý, nhanh chóng đi tìm vệ sĩ của đối phương để dò hỏi.

Dù chưa rõ thân phận cụ thể, nhưng chắc chắn hai người này đều là nữ nhi Lôi gia. Hoắc Minh Tuấn dẫn Mạnh Linh Nhi tiến lên trước.

Hoắc Đình Sơn từ lâu đã để trưởng tử lo liệu công việc, việc tiếp khách càng không cần nói đến.

Là chủ nhà, huynh muội họ trước hết hành lễ, hai vị tiểu thư đối diện cũng cúi người đáp lễ.

Sau khi đã nói qua lời khách khí, mọi người được mời vào phủ.

Trong quá trình ấy, Mạnh Linh Nhi đã nhanh chóng hiểu ý, bước chậm lại đôi chút. Khác với đại ca phải đi trước, luôn là tâm điểm chú ý, nàng chỉ là một tiểu thư, có thể lặng lẽ nấp sau.

Hiện giờ nàng đang lặng lẽ lùi lại, khi đó bọn gia nhân trở về, ghé tai nàng nói vài câu.

Mạnh Linh Nhi bừng hiểu.

Thì ra hai vị tiểu thư ấy đều là đích nữ của Lôi gia. Người mặc áo trắng ngà là đích nữ của Lôi Dự Châu, còn người mặc váy đỏ là đích nữ của nhị đệ Lôi Dự Châu.

Chỉ cần suy nghĩ thoáng qua, Mạnh Linh Nhi đã đoán được ý đồ của đối phương.

Hiện tại, phụ thân nàng nắm giữ bốn châu U, Tịnh, Ký, Tư, có thể nói là kiểm soát toàn bộ phương Bắc. Huống hồ, họa Hung Nô phía bắc đã được dẹp yên, không còn nguy cơ bị tập kích cả trước lẫn sau.

Dự Châu chỉ là một châu, luận thế lực, cho dù hai nhà Lôi Dự Châu hợp lại cũng không sánh bằng phụ thân nàng.

Trong cuộc hôn nhân này, Hoắc gia rõ ràng ở thế mạnh hơn. Đối phương nóng lòng muốn kết thân, hẳn là không có tâm tư, cũng chẳng muốn phí thời gian chọn lựa kỹ lưỡng, vậy nên dứt khoát đưa đến một lúc hai người.

Nghĩ thông suốt rồi, Mạnh Linh Nhi lập tức bước theo.

Đoàn người tiến vào chính sảnh.

Gia chủ Hoắc Minh Tuấn và Mạnh Linh Nhi ngồi ghế trên, Lôi Kinh Tước và Lôi Vô Tư cùng ngồi phía dưới.

Mạnh Linh Nhi mở lời trước:



“Lôi nhị tiểu thư và Lôi tam tiểu thư từ xa đến, chắc hẳn dọc đường vất vả gian nan. Hai vị là quý khách, trước khi mẫu thân rời đi đã dặn dò, nếu khách quý Lôi gia đến, buổi tối sẽ bảo phòng bếp chuẩn bị vài món ăn Dự Châu, mong rằng có thể giúp hai vị đỡ đi mệt nhọc xe ngựa.”

Hoắc Minh Tuấn đã rõ về Lôi gia, nay nghe muội muội gọi “Lôi Nhị tiểu thư”, “Lôi Tam tiểu thư”, trong lòng hắn cũng minh bạch.

Ngồi dưới, Lôi Kinh Tước nghe vậy thoáng sửng sốt, hiếm thấy nàng thu lại những ý nghĩ tản mạn, nghiêm túc quan sát hai người ngồi trên.

Trên ghế chủ tọa, thanh niên ngồi bên phải, thiếu nữ ngồi bên trái. Cả hai đều có dung mạo xuất chúng. Thanh niên tóc đen áo trắng, ánh mắt tựa vì sao khuya, chân mày sâu hơn người thường, ánh nhìn trầm tĩnh khó đoán tâm tư.

Thiếu nữ bên cạnh ước chừng độ tuổi mười sáu, dung nhan diễm lệ tựa bách hoa xuân sắc, nàng khẽ cong môi, gương mặt rạng rỡ, hòa nhã nhưng không thiếu phần lễ độ.

Trước khi đến Lạc Dương, Lôi Kinh Tước cũng đã nghe phong thanh về gia tộc mà nàng có khả năng sẽ gả vào.

Hoắc U Châu vốn chỉ là một Châu mục, nhưng sau khi lần lượt thu phục ba châu Ký, Tịnh, Tư, quyền thế trong tay ngày càng lớn mạnh. Mười mấy năm qua hắn thủ tiết, đến mùa hè năm ngoái mới cưới vị phu nhân hiện tại là Bùi phu nhân. Nghe nói hôn lễ năm ấy long trọng, chấn động cả phương Bắc, đến nay vẫn là đề tài bàn tán.

Bùi phu nhân vốn có một nữ nhi với chồng trước, mang theo nữ nhi ấy tái giá vào Hoắc gia.

Ngày nay nữ tử tái giá là chuyện thường, nhưng tái giá cao quý, lại nắm được quyền quản gia tuyệt đối trong phu gia, còn khiến con cái được đối đãi như ruột thịt, quả thực không nhiều.

Trước đây, nàng cho rằng những lời đồn đã bị thổi phồng, có lẽ vì lý do nào đó mới truyền ra rằng Hoắc U Châu yêu thương phu nhân đến thế. Nhưng nay nhìn thiếu nữ cùng ngồi trên ghế chủ tọa với Hoắc Minh Tuấn, thậm chí còn mở lời trước, Lôi Kinh Tước nhận ra mình đã đoán sai.

Chiều tối hôm ấy, Bùi Oanh và Hoắc Đình Sơn cũng về nhà. Khi xe ngựa rẽ qua con phố trước phủ châu mục, còn chưa đến cửa, đã thấy một kỵ sĩ phi ngựa tới.

Hoa Đại Giang ghìm cương ngựa, dừng lại bên xe.

Không thấy Đại tướng quân cưỡi ngựa, đoán rằng như hôm qua, ngài cùng chủ mẫu ngồi trong xe. Hắn bẩm báo:

“Đại tướng quân, chủ mẫu, khách quý Lôi gia đã đến phủ vào cuối giờ Mùi. Lôi gia đưa đến hai vị tiểu thư, một là đích nữ của Lôi Dự Châu, người còn lại là đích nữ của nhị đệ Lôi Dự Châu.”

Bên trong xe.

Bùi Oanh tựa vào vai Hoắc Đình Sơn, một ngày ở lò luyện sắt khiến nàng mệt lử.

Lúc đầu nghe Hoa Đại Giang báo rằng khách quý Lôi gia đã đến, nàng thầm nghĩ cuối cùng cũng tới. Cứ để bọn trẻ tự tìm hiểu nhau trước, tuổi trẻ dễ nảy sinh cảm mến, bồi đắp tình cảm cũng chẳng khó khăn gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.