Một khắc sau, vệ binh vừa rời đi đã hổn hển chạy về, hít sâu một hơi rồi bẩm:
“Đại tướng quân, ở đầu ngõ có một tiểu nhị của cửa hàng nói rằng vào giờ Ngọ nhìn thấy một tên phu khiêng phân họ Tăng gánh hai thùng lớn đi ra. Bình thường hắn luôn đi một mình, nhưng hôm nay lại có một chiếc xe bò tiếp ứng. Khi ấy tiểu nhị còn nghĩ, chẳng lẽ tên họ Tăng này kết giao được bằng hữu khác, nên ấn tượng đặc biệt sâu sắc. Tiểu nhị còn nói, tên họ Tăng và xa phu kia đã đi về phía Tây.”
“Xin Đại tướng quân cho thuộc hạ dẫn một đội người đi truy tìm.” Trần Nguyên lúc này lên tiếng.
Kẻ địch đã đưa người ra ngoài, mỗi một khắc đều vô cùng quý giá, không có khả năng còn lưu lại trong thành.
Do đó, khả năng rời khỏi từ cổng Tây là rất lớn.
Hoắc Đình Sơn nói:
“Trần Nguyên, ta phải nhắc ngươi một câu, tại Kinh Châu ta chỉ nắm được Trầm Viên Đạo, các nơi khác vẫn là địa bàn của Tòng Lục Kỳ, khó đảm bảo dọc đường không có mai phục.”
Trần Nguyên khom người hành lễ:
“Thuộc hạ hiểu rõ.”
Hoắc Đình Sơn phất tay:
“Việc truy tìm không nên làm lớn chuyện, nếu không dễ dẫn đến sự chú ý của các châu khác, lợi bất cập hại. Ta cho ngươi năm trăm Hắc Giáp Kỵ, tự ngươi cẩn thận hành sự.”
Sau khi Trần Nguyên rời đi, Hoắc Đình Sơn tiếp tục ở lại trong ngôi nhà thuê của Mạnh Tòng Nam. Sau đó, vệ binh lần lượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3736357/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.