“Mẫu thân!” Mạnh Linh Nhi không kìm được, liền nhanh nhẹn xoay mình xuống ngựa, chiếc áo choàng sau lưng theo động tác tung bay một đường cong đầy phấn khởi.
Bùi Oanh mỉm cười nhìn nữ nhi bước đến gần: “Các con đã dùng bữa trưa chưa?”
Mạnh Linh Nhi đáp: “Dạ rồi ạ.”
Bùi Oanh dẫn họ vào trong: “Nơi này có không ít biệt viện, hãy chọn một chỗ các con thích.”
Khu biệt viện Tây Giao chiếm diện tích rất lớn. Nơi này vốn là một trang viên của đại hào phú nhiều năm trước. Sau này, gia tộc họ chọn sai phe trong cuộc tranh đấu giữa phụ thân của Hoắc Đình Sơn và một thế lực khác, khiến cả nhà gặp họa, sản nghiệp tiêu tan, và trang viên ngoại ô phía tây này cũng theo đó mà mất đi.
Tuy nhiên, vào thời điểm ấy, nhà họ Hoắc không có thời gian hoặc sức lực để tu sửa biệt viện, nên đành để nó bỏ hoang ở khu ngoại ô vốn không quá phồn hoa.
Mãi đến đầu năm nay, khi Hoắc Đình Sơn dự định sau khi thành thân sẽ đưa Bùi Oanh đến đây để tắm suối nước nóng, hắn mới hạ lệnh tu sửa lại trang viên.
Ngoài chính viện, nơi này còn có hai viện khác có hồ tắm.
Người xưa có chuyện Khổng Dung nhường lê, nay Hoắc Minh Tuấn cũng nhường hai viện có hồ tắm ấy cho đệ đệ và muội muội của mình. Còn bản thân y chọn một tiểu viện khác. Tuy nhiên, Hoắc Tri Chương lại đưa ra đề nghị: “Huynh trưởng, hay huynh dọn qua ở cùng đệ, chúng ta ngủ chung một phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3727174/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.