"Hoắc Đình Sơn, ngươi điên rồi sao?" Bùi Oanh buột miệng thốt ra.
Từ khi biết hắn đã lấy hai gói thuốc tránh thai từ chỗ Tân Cẩm, Bùi Oanh liền hiểu ý định của hắn là muốn có con.
Về chuyện con cái, nàng và hắn nhất định sẽ tranh cãi, chỉ là Bùi Oanh không ngờ chuyện này lại đến nhanh như vậy.
Hoắc Đình Sơn giọng điệu điềm tĩnh: "Phu nhân, sau khi thành thân có con là chuyện rất bình thường."
Bùi Oanh phản bác: "Ngươi đã có hai đứa con trai, ta cũng có một con gái, cộng lại đã ba đứa rồi. Hơn nữa, ngươi nay đã sắp bốn mươi, nếu làm tròn, cũng coi như năm mươi rồi, còn sinh thêm con làm gì nữa?"
Trán Hoắc Đình Sơn nổi gân xanh: "Ta mới ba mươi sáu, chưa tới bốn mươi, ai dạy ngươi cách làm tròn như vậy?"
Lần đầu tiên, Hoắc Đình Sơn bận tâm đến tuổi tác của mình. Ba mươi sáu rõ ràng là thời kỳ xuân thu đỉnh cao, sao từ miệng nàng nói ra, hắn lại như một chân đã bước vào quan tài.
Chẳng lẽ nàng so sánh hắn với người chồng đoản mệnh của nàng, người ấy chỉ lớn hơn nàng một tuổi, không như hắn lớn hơn nàng bốn tuổi.
Nhưng cũng chỉ là bốn mùa xuân thu mà thôi.
Bùi Oanh nhớ tới chuyện hòa ly: "Trước đây ngươi nói Triệu Hoàng đế sức khoẻ yếu kém, đợi khi ông ta băng hà, chúng ta sẽ hòa ly. Chưa biết chừng, ta chỉ ở lại nhà họ Hoắc thêm một hai năm nữa, sinh con gì chứ?"
"Phu nhân, trong cung danh y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3721997/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.