Mặt trời vừa ló một tia sáng nhỏ nơi chân trời, ánh nắng đã nhuốm rực những tầng mây, xua tan bóng tối, đánh thức thị trấn nhỏ đang say giấc, ánh sáng lại tràn ngập khắp đất trời.
Các tiểu thương như thường lệ thức dậy từ sáng sớm, vội vã gánh hàng ra chợ buôn bán.
"Chốt sắt, hôm qua ngươi có nghe tiếng vó ngựa không? Thê tử nhà ta khăng khăng nói rằng sau giờ giới nghiêm có tiếng ngựa chạy qua, nhưng ta ngủ sớm, ngủ say, chẳng nghe thấy gì cả."
"Sao lại không? Có chứ, ta còn mở cửa sổ lén nhìn nữa kia. Một đội kỵ binh, trang bị đầy đủ, người nào cũng mang theo vũ khí, cứ như sẵn sàng xung trận vậy."
"Thật như thế sao?"
"Chưa hết đâu, ta còn thấy cả vị đó của đất U Châu." Tiểu thương nọ giơ tay chỉ lên trời: "Ngựa của ngài ấy có bốn vó lông trắng, thần tuấn vô cùng. Ta nhận ra ngay, chính là ngài ấy dẫn đội."
Người bên cạnh hít sâu một hơi.
"Giữa đêm khuya mà dẫn binh ra ngoài, chẳng lẽ quận Tiêu Giang này sắp biến đổi? Nhưng thôi, ta thấy vị đó rất tốt. Ta có một người họ hàng, hiện còn đang ngóng trông chính sách điền địa mới được áp dụng ở Tịnh Châu."
"Biến đổi làm sao được. Lân cận Ký Châu, rồi cả U Châu phía trên, đều là đất của ngài ấy, có thể thay đổi gì đâu. Đợi lát nữa dọn hàng sớm, đi nghe tin tức từ trạm dịch xem sao."
"Ngươi nói cũng đúng."
Mặt trời từ từ lên cao, buổi sáng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3721996/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.