Đêm đó Kỉ Dĩ Ninh không được ngủ yên.
Trên người luôn luôn có ai đó mạnh mẽ đè nặng lên mình, cường thế nắm trong tay từng bộ phận trên cơ thể cô, sau mỗi lần cô thở hổn hển cầuxin tha thứ, lại nâng đôi chân thon dài của cô lên, chậm rãi tiến vào,mang theo ý muốn xâm lược rõ ràng như vậy, giống như muốn xỏ xuyên quatừng ngóc ngách trên thân thể cô mới bằng lòng bỏ qua.
Anh gọi tên cô, một lần lại một lần, anh gọi cô Dĩ Ninh, sau đó bạcmôi hôn xuống, sâu sắc triền miên, làm khuấy động lòng người.
Môi và lưỡi cũng có linh hồn riêng của mình, gặp được đồng loại, hếtsức căng thẳng, dây dưa cuốn lấy, dần dần mới luyến tiếc dừng lại.
Hemingway đã từng nói, khi bạn và một người bạn yêu thương làm tình, thì có thể nhìn thấy được đường chân trời đang chuyển động.
Kỉ Dĩ Ninh ngẩng đầu lên, không tìm thấy một điểm chống đỡ nào, tấtcả đều mờ mịt, cô mở to mắt nhìn quanh, thấy tất cả mọi thứ đều mang một cái vòng vàng ở ngoài, nhìn cái gì cũng không rõ, không giống thật.
Chỉ nhìn thấy một hình dáng mơ hồ, huyễn hoặc như vậy, giống như đắmchìm trong một làn hơi nước, cô luôn nghe thấy một giọng nói đang gọitên mình, giọng nói đó thật ôn nhu và sâu lắng, cùng với nhịp điệu dướithân lặp đi lặp lại, dẫn người ta vào tần suất sa đọa, làm cho cô khôngcảnh giác đã cam tâm tình nguyện sa vào đó. Vì thế Kỉ Dĩ Ninh thật sựcảm giác, giống như toàn bộ đường chân trời trên thế giới đều đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-trang/799597/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.