Kỳ thật Kỉ Dĩ Ninh đêm nay đã bị chuốc không ít rượu, vì đền bù sinhnhật của cô mà, các anh chị em ở đó làm sao có thể buông tha cho côđược, hơn nữa không khí ở vũ hội cũng đủ khiêu khích và cũng đủ làm saylòng người, ngay cả người như Kỉ Dĩ Ninh, cũng không thể thoát khỏi ápbách của mọi người.
Vì vậy, Kỉ Dĩ Ninh quả thật đã say.
Tuy nhiên, không thể không nói, Kỉ Dĩ Ninh thật sự có tự chủ hơnngười. Khi thấy Tiểu Miêu đã chui vào một góc mà ngủ, một tia lý trícuối cùng còn sót lại trong đầu Kỉ Dĩ Ninh đã tỉnh lại. Nhìn thấy TiểuMiêu ngủ say đến mức không có chút ý thức phòng vệ nào, cơ chế phải bảovệ người nhà của Kỉ Dĩ Ninh liền tự động mở ra, trong lòng có suy nghĩ‘Trăm ngàn lần không thể để người xấu bắt Tiểu Miêu đi!’ trách nhiệm đóđã làm Kỉ Dĩ Ninh vững tâm bảo trì được một tia tỉnh táo cuối cùng.
Thẳng đến khi Đường Kính ôm lấy Tiểu Miêu từ trong tay mình, Kỉ DĩNinh mới dám hoàn toàn trầm tĩnh lại. Vừa nhấc mắt, liền thấy một thânảnh quen thuộc đang đi về phía mình.
Tư thái mê hoặc.
Đường Dịch.
Người đàn ông này luôn dễ dàng gây chú ý, cho dù anh không nói câunào, chỉ cần giương mắt coi chừng cô, cũng có thể có cả đống chuyện cũmuốn nói với cô rồi.
Sau đó Kỉ Dĩ Ninh đã hoàn toàn say, từ huyễn hoặc tới trầm mê, không để ý đến ánh mặt trời và thậm chí cả năm tháng nữa.
Đường Dịch tiến lên ôm lấy eo cô, nâng cái cằm tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-trang/799596/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.