Sáng sớm hôm sau, khi những tia nắng đầu tiên len lỏi vào phòng ngủ,Kỉ Dĩ Ninh nghiêng người. Đồng hồ sinh lý báo thức hoàn toàn mất đi hiệu lực, có lẽ do cô quá mệt mỏi.
Ngay cả sức lực mở to mắt ra cũng không có, đau nhức khắp người, dichứng sau khi say chính là đầu đau dữ dội, thế nên đây là lần đầu tiênKỉ Dĩ Ninh tỉnh lại mà không có ý muốn rời giường. Không nhịn được lạichui vào ổ chăn, yên lặng tự an ủi mình: Mười phút thôi mà, ngủ tiếpmười phút nữa thôi mình sẽ đứng dậy……
Cơn buồn ngủ lại một lần nữa ập đến, lại không bị ai quấy nhiễu, cô cứ tiếp tục nặng nề ngủ như vậy.
Trong giấc mơ, Kỉ Dĩ Ninh nghe thấy một giọng nói khêu gợi trầm thấpbên tai mình, vô cùng dụ hoặc hỏi:“…… Ai là người đẹp nhất Dĩ Ninh gặpđược?”
Cô mệt mỏi ngay cả chút sức lực trả lời cũng không có, nhưng đốiphương vẫn chưa từ bỏ ý định, một lần lại một lần, kiên nhẫn lặp lại vấn đề, âm sắc hoa lệ, làm cô không chịu được mà bị dụ hoặc.
Hơi hơi giật giật môi, Kỉ Dĩ Ninh cúi đầu, giọng nói hàm hồ truyền ra:“Mona Lisa……”
“……”
Đường Dịch hiếm khi cảm thấy ngỡ ngàng.
Thật không hổ là Kỉ Dĩ Ninh, cái gì cũng không giống người thường.Uhm, về vẻ đẹp mà bại bởi Mona Lisa, anh còn có thể chấp nhận được.
Thân thể trần trụi của cô dễ dàng khiến cho ánh mắt của Đường Dịchcàng ngày càng mờ ảo. Ở trên giường, nhất là lúc ở cùng Kỉ Dĩ Ninh,Đường Dịch tuyệt đối là một người tùy tâm sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-trang/799598/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.