Ting ting... Lại là tiếng điện thoại.
Tôi thầm cười.
Kỳ lạ thật, bình thường có ai tìm tôi nhiều thế này đâu.
Là Chu Châu.
"Alo, Chu Châu."
Giọng Chu Châu đều đều: "Quên nói với em một chuyện."
"Chuyện gì?"
Tôi bật loa ngoài, đặt điện thoại lên bàn, rồi lấy trái cây trong túi ra.
"Chuối tiêu đi..." Tôi lẩm bẩm, chọn một quả.
"Lâm Thanh, còn nghe không?"
"Ừm ừm."
"Hôm nay điểm danh, Giang Mỹ Mỹ vắng mặt. Bạn cùng phòng của cô ấy đến giải thích là hôm qua cô ấy bị bong gân khi chơi bóng rổ, không thể xuống cầu thang nên đã xin nghỉ một ngày."
Giọng Chu Châu vọng ra từ điện thoại, lẫn cả tiếng rè rè, khiến tôi hơi nhói tai.
Tôi đang cắn trái chuối thì khựng lại.
"Cái, cái gì cơ?"
Chu Châu cũng ngừng một chút rồi mới nói tiếp: "Hôm nay cô ấy ở trong ký túc xá cả ngày."
"..."
"Lâm Thanh," giọng Chu Châu dịu dàng đến lạ, không còn trêu chọc như mọi khi, "Mai gặp trên lớp nhé."
"Trời ơi! Thanh Thanh, ai đấy!!"
Tôi giật nảy mình vì giọng nói bất ngờ vang lên sau lưng.
Vội vàng tắt màn hình điện thoại.
Quay lại thì thấy cô bạn cùng phòng đang nhìn với vẻ mặt tò mò.
"Không, không có gì..." Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-thanh-hoa-gap-chong-nhu-y/3735618/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.