29.
Tôi núp sau cánh cửa lớp học, rón rén từng bước, cuối cùng cũng tìm được một chỗ ngồi.
Ngồi xuống, mở sách ra.
Giọng giảng bài của giáo sư vẫn cao siêu khó hiểu, tôi chóng mặt quay cuồng.
May mà hôm qua Chu Châu đã kèm cả buổi chiều, hôm nay dù đến muộn hai mươi phút nhưng vẫn theo kịp tiến độ bài giảng.
Một tiếng rưỡi sau, giáo sư tuyên bố tan học.
Tôi nhanh chóng dọn dẹp máy tính bảng và sách vở, định lặng lẽ êm xuôi chuồn đi.
Nhưng mà, vẫn bị tóm được.
"Vội gì thế?"
"A? Đâu có..."
Chu Châu buông cổ áo tôi ra, vẫy tay, thản nhiên nói: "Lại đây, có chuyện muốn nói."
"..." Tôi há miệng, theo bản năng muốn từ chối.
Mỗi lần Chu Châu "có chuyện muốn nói" đều là chuyện lớn.
Ví dụ như tối qua.
Chuyện anh ấy nói khiến tôi mất ngủ nửa đêm, sáng nay mới dậy muộn.
Thấy tôi phản kháng, Chu Châu "Chậc" một tiếng, đưa tay đẩy gọng kính.
Hình như anh chỉ đeo kính gọng khi lên lớp, hôm qua lúc giảng bài cho tôi cũng đeo.
Bình thường dường như chẳng đeo bao giờ...
Mà phải nói là, kính rất hợp với khuôn mặt anh ấy, xương mày nổi bật lại thanh tú, Chu Châu sở hữu một vẻ đẹp từ tận cốt cách.
Thấy tôi chống đối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-thanh-hoa-gap-chong-nhu-y/3735619/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.