Cố Cẩm Sơ không đến công ty của Lục Chính Minh mà đến bờ sông hai người gặp nhau lần đầu tiên, cô men theo mép sông chợt thấy một bóng dáng quen thuộc đang nằm ngủ rất thư thái, hoá ra đó là thói quen của anh, ngày đó cô gặp anh là nhân duyên hay chỉ là tình cờ?
Cố Cẩm Sơ đi tới nhẹ nhàng nằm kế bên cạnh anh mà nhắm mắt lại. Lục Chính Minh cảm thấy bên cạnh mình khẽ động liền giật mình ngồi dậy, phát hiện là Cố Cẩm Sơ anh mới ngơ ngác hỏi:
"Sao em lại ở đây?"
Cố Cẩm Sơ cười cười, nhẹ giọng trả lời:
"Đây là nơi lần đầu chúng ta gặp nhau."
Lục Chính Minh nhìn cô chăm chú, anh cảm thấy hôm nay cô rất lạ, nhưng không biết lạ ở chỗ nào.
Chỉ có Cố Cẩm Sơ biết từ khi chạm mặt người phụ nữ và người đàn ông kia trái tim cô cứ lửng lờ như ở trên tầng mây, vô định không tìm được phương hướng cho chính mình...
Cô im lặng dựa vào lồng ngực Lục Chính Minh, nhỏ giọng nói với anh:
"Chính Minh... Anh có tin vào nhân duyên không?"
"..." Lục Chính Minh im lặng không nói gì, anh không biết phải trả lời câu hỏi của cô như thế nào, nhân duyên sao, anh chưa từng hiểu nó là gì thì làm sao mà tin được.
Hai người cứ lẳng lặng ngồi cạnh nhau như vậy đến khi mặt trời lên cao, Cố Cẩm Sơ mới đứng dậy, nhẹ nhàng nói:
"Em về nhà đây... Tối nay anh về nhà sớm đi, đừng tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-nhin-lai-da-khong-co-em/3721665/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.