Cố Cẩm Sơ đẩy mạnh Lục Chính Minh ra, lấy chăn phủ kín đầu mình, tên này vậy mà lại dám làm chuyện vô liêm sỉ như vậy, lúc nãy còn thấy anh nhận lỗi về mình mà thấy anh tội nghiệp, có mà tội chưa xử. Tốt nhất là không nên để ý đến anh nữa.
Lục Chính Minh biết cô giận mình, tức giận không tốt cho thai nhi, anh vội vàng nhỏ giọng dỗ dành cô:
"Sơ Sơ... Anh xin lỗi mà, anh biết lỗi rồi... Sau này anh sẽ không như thế nữa."
"Còn có sau này?" Cố Cẩm Sơ ở trong chăn gắn giọng hỏi lại.
Lục Chính Minh cắn lưỡi, đúng là nói ra câu nào liền sai câu đó, anh lật chăn cô ra kéo cô ngồi dậy đối diện với mình. Nghiềm túc nói:
"Sơ Sơ... Anh biết chuyện tính kế em như thế này là không đúng... Nhưng anh sợ em sẽ bỏ anh, có con rồi em cũng không thể tùy tiện vứt bỏ cha nó được... Em đánh anh, mắng anh thế nào cũng được, đừng có không để ý tới anh mà."
Cố Cẩm Sơ nghe anh nói, mắt nhìn chằm chằm vào Lục Chính Minh, một lúc lâu sao cô nắm lấy chiếc gối cạnh mình đập mạnh vào đầu anh, từng tiếng "bốp bốp" vang lên khắp phòng ngủ, Cố Cấm Sơ quỳ gối trên giường, ép
Lục Chính Minh ngã xuống, mạnh mẽ tấn công. Cô vừa đánh vừa chửi rất thoải mái:
"Ai cho anh đổi thuốc..."
"Ai cho anh chọc thủng bao..."
"Ai cho anh cái gan gạt tôi hả..."
Bốp...
Lục Chính Minh bị đánh đến vui sướng, tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-nhin-lai-da-khong-co-em/3721656/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.