Còn đang mãi mê nhìn anh, thì trên tay trái Cố Cẩm Sơ đã cảm nhận một vật lành lạnh chạm đến, Cố Cẩm Sơ cúi đầu nhìn xuống, trên tay cô là một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh, không biết Lục Chính Minh đã chuẩn bị từ khi nào. Anh đan tay mình vào tay cô, cả người nằm sấp lên người Cố Cẩm Sơ, nhỏ giọng nói:
"Sơ Sơ... Lấy anh nhé."
Cố Cẩm Sơ nhìn thẳng vào mắt anh, cô không nói gì chỉ im lặng gật đầu, cô đồng ý lấy anh, đồng ý làm vợ anh, đồng ý cùng anh và con trải qua suốt phần đời còn lại.
Lục Chính Minh nhận được cái gật đầu đáp ứng của cô thì vui vẻ không thôi.
Anh cúi đầu ngậm lấy môi cô, nụ hôn triền miên nhẹ nhàng, âu yếm dịu dạng nâng niu lấy người bên dưới, khi buông môi cô ra, anh khàn giọng nói:
"Sơ Sơ... Anh yêu em."
Cố Cấm Sơ nhìn anh rất lâu, mới nhẹ nhàng thì thầm bên tai anh:
"Chính Minh... Em cũng yêu anh..."
Lục Chính Minh mím môi cười, anh ôm chặt lấy cô, trầm giọng nói:
"Em mà không có thai... Lúc này anh sẽ làm chết em."
Cố Cẩm Sơ nhíu mày đánh vào người anh:
"Anh không thương em..."
Lục Chính Minh thấy cô hiểu lầm ý mình thì vội vàng bào chữa:
"Anh thương em mà... Thương em nhất trên đời."
Anh nói vậy, nhưng Cố Cẩm Sơ vẫn một mực phủ nhận, làm khó anh một chút cho anh chừa những ngày tháng lúc trước bắt nạt cô:
"Vậy sao đòi làm chết em?"
Lục Chính Minh đỡ trán, cọ mặt mình vào mặt cô như cún con lấy lòng chủ nhân, nhỏ giọng nói:
"Đó là phép nói quá... Em làm mẹ rồi sao mà ngốc thế!"
Cố Cẩm Sơ nghe thấy anh nói mình ngốc thì lại bất mãn, có lẽ do đang mang thai nên cảm xúc của cô rất dễ bị kích động, cô gẵn giọng hỏi:
"Anh nói ai ngốc?
"Anh... Anh nói anh... Được chưa." Lục Chính Minh biết mình lại lỡ lời chọc giận cô liền vội nhận hết về mình.
Cố Cẩm Sơ cũng rất dễ thỏa mãn, cô đắc ý cười nói:
"Tạm được."
Lục Chính Minh thở phào nhẹ nhõm, không biết trong thời gian cô mang thai anh còn phải dỗ dành cô theo bao nhiêu kiểu nữa đây, anh nhẹ nhàng hôn vào má cô, nhẹ giọng nhắc nhở:
"Đi ngủ đi vợ yêu... Mai em còn lễ ra mắt phim mà, anh đưa em đi."
"Dạ... Chồng à." Cố Cẩm Sơ cũng không phải lần đầu nghe anh gọi mình là vợ, nhưng lần này ở trong trường hợp khác, cô cảm thấy danh xưng này hôm nay mới thuộc về cô nên không tiếc lời đáp lại anh một cách yêu thương nhất.
Lục Chính Minh sướng đến run người, lần đầu nghe cô gọi mình là chồng, có chết anh cũng mãn nguyện, nhưng con người này lại rất thừa cơ hội, anh ép cô nhìn vào mặt mình, lớn tiếng đề nghị:
"Goi lai lan nua xem..
"Không..." Cố Cẩm Sơ tất nhiên là không cho anh có cơ hội thoã mãn lần nữa nên không do dự từ chối.
Lục Chính Minh từ đề nghị không được liền giở giọng năn nỉ:
"Gọi đi mà.."
Cố Cẩm Sơ thở dài, nhìn chằm chằm Lục Chính Minh, gẵn giọng gọi anh lần nữa:
"Tên khốn Lục Chính Minh."
"..."
***
Buổi lễ ra mắt phim diễn ra vào bảy giờ tối, hôm nay Cố Cẩm Sơ ngủ một mạch đến trưa, lúc thức dậy Lục Chính Minh còn nói với cô, hôm nay sau khi lễ ra mắt phim kết thúc sẽ chính thức đưa cô về nhà ra mắt ba mẹ Lục, bàn chuyện kết hôn của cả hai, anh đã báo với mẹ chuyện cô mang thai vào tối qua, bà rất mừng còn khen anh "đúng là có tài mà không có đức". (
Vì chuyện này mà suốt buổi ra mắt phim Cố Cẩm Sơ luôn trong trạng thái căng thẳng, ra mắt nhà chồng là lần đầu cô được loại trải nghiệm này, phim chiếu hay chưa cô cũng chẳng quan tâm.
Khi buổi ra mắt phim kết thúc Trương Chí Thành nói mọi người đều đánh giá cao diễn xuất của cô, có thể thấy cô rất tiềm năng ở mặt này.
Hôm nay cũng có Dương Huệ Anh, Dương Chí Viễn, Hoàng Nam Nguyên, ngay cả Diệp Thừa Huân bận rộn công vụ cũng bỏ thời gian đến chúc mừng cô.
Được một cái Lục Chính Minh rất nhanh miệng thông báo với mọi người là cô đã mang thai bằng cái giọng rất ư là đắc ý:
"Sơ Sơ có thai rồi, bọn em sẽ cưới sớm thôi, lúc đó sẽ gửi thiệp mời cho mọi người." Anh vừa vuốt ve bụng cô, ánh mắt nhìn Dương Chí Viễn và Diệp Thừa Huân mười phần châm chọc như kiểu "Đám già đầu các người đến bây giờ vẫn ế, còn tôi vừa sắp có vợ, vừa sắp có con, xem mà học hỏi."
Mọi người lúc đầu đều bất ngờ, cũng không nói nên lời vì thái độ ra vẻ kia của Lục Chính Minh, đặc biệt là Dương Chí Viễn và Diệp Thừa Huân tức muốn thổ huyết, nhưng mà đúng quá, bọn họ ba mươi tuổi rồi mà vẫn ế, không so được với Lục Chính Minh.
Hoàng Nam Nguyên còn đang bị sốc vì Lục Chính Minh mấy tháng trước còn là hôn phu của Dương Huệ Anh thì
hôm nay anh và Cố Cẩm Sơ đã là người yêu, không phải sắp thành vợ chồng, còn có con luôn rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]