Còn đang mãi mê nhìn anh, thì trên tay trái Cố Cẩm Sơ đã cảm nhận một vật lành lạnh chạm đến, Cố Cẩm Sơ cúi đầu nhìn xuống, trên tay cô là một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh, không biết Lục Chính Minh đã chuẩn bị từ khi nào. Anh đan tay mình vào tay cô, cả người nằm sấp lên người Cố Cẩm Sơ, nhỏ giọng nói:
"Sơ Sơ... Lấy anh nhé."
Cố Cẩm Sơ nhìn thẳng vào mắt anh, cô không nói gì chỉ im lặng gật đầu, cô đồng ý lấy anh, đồng ý làm vợ anh, đồng ý cùng anh và con trải qua suốt phần đời còn lại.
Lục Chính Minh nhận được cái gật đầu đáp ứng của cô thì vui vẻ không thôi.
Anh cúi đầu ngậm lấy môi cô, nụ hôn triền miên nhẹ nhàng, âu yếm dịu dạng nâng niu lấy người bên dưới, khi buông môi cô ra, anh khàn giọng nói:
"Sơ Sơ... Anh yêu em."
Cố Cấm Sơ nhìn anh rất lâu, mới nhẹ nhàng thì thầm bên tai anh:
"Chính Minh... Em cũng yêu anh..."
Lục Chính Minh mím môi cười, anh ôm chặt lấy cô, trầm giọng nói:
"Em mà không có thai... Lúc này anh sẽ làm chết em."
Cố Cẩm Sơ nhíu mày đánh vào người anh:
"Anh không thương em..."
Lục Chính Minh thấy cô hiểu lầm ý mình thì vội vàng bào chữa:
"Anh thương em mà... Thương em nhất trên đời."
Anh nói vậy, nhưng Cố Cẩm Sơ vẫn một mực phủ nhận, làm khó anh một chút cho anh chừa những ngày tháng lúc trước bắt nạt cô:
"Vậy sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-nhin-lai-da-khong-co-em/3721657/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.