Đêm đó, Cố Cẩm Sơ cảm thấy tinh thần phấn chấn hơn hẳn, cô chủ động ôm lấy eo của Lục Chính Minh, vùi đầu vào ngực anh để sưởi ấm.
Lục Chính Minh hưởng thụ cảm giác thân mật này của cô, nằm yên thoã mãn, được một lúc anh vừa xoa đầu cô vừa hói:
"Lúc nãy em với Huệ Anh nói chuyện gì vậy?"
"Nói chuyện của chúng ta hai năm qua..." Cố Cẩm Sơ thấp giọng trả lời.
"Em ấy nói gì?"
Cố Cẩm Sơ tinh nghịch nhìn anh nói:
"Cậu ấy nói là cậu ấy đá anh trước... Không cần cảm thấy có lỗi."
Lục Chính Minh bị cô nói như vậy cũng không tức giận, chỉ cần cô cảm thấy thoải mái là được.
"Ừm... Ông đây không ai cần cả... Bị vị hôn thê đá, bị vợ bỏ... Đáng thương vô cùng."
"Anh đáng bị vậy mà." Cố Cẩm Sơ vừa nói xong liền cười lớn nhìn khuôn mặt đen kịt của anh, hoá ra trêu anh cũng rất vui.
***
Lục Chính Minh thật sự ở lại đến khi phim đóng máy mới cùng Cố Cẩm Sơ trở về Bắc Thành, tình cảm của hai người ở giai đoạn này là nồng nàn nhất trong những năm qua, mối quan hệ yêu đương bình đẳng, thậm chí Lục Chính Minh có phần lép vế so với nóc nhà của mình. Người phải làm hết việc nhà là anh, phải nấu ăn cũng là anh, đưa cô đi quay quảng cáo, chụp ảnh anh cũng tự mình đưa đi mà không cần tài xế đưa đón cô.
Cố Cẩm Sơ nằm dài trên ghế sô pha, gác chân lên đùi Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-nhin-lai-da-khong-co-em/3721655/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.