Những uất ức mà Cố Cấm Sơ dồn nén nhiều năm hôm nay như tuôn trào ra hết, những lời mà cô muốn mắng anh, chửi anh cô để trong lòng đã lâu nhưng vì thân phận của mình nên không dám nói ra, hôm nay anh đã cho cô một bậc thang thì cô còn ngại gì mà không bước xuống.
Năm tay nhỏ bé trên vai Lục Chính Minh không gây đau đớn gì cho anh ngược lại trong lòng còn như có một dòng suối mát chảy vào, anh nắm lấy hai bả vai của Cố Cẩm Sơ kéo nhẹ cô ra, để cô ngồi đối diện với mình, nhẹ nhàng hôn trên trán cô, khàn giọng lên tiếng:
"Anh xấu xa, anh đểu cáng, anh khốn nạn,... Anh xin Sơ Sơ tha lỗi cho anh có được không?"
Khéo miệng Lục Chính Minh hơi nhếch lên mang ý cười nhàn nhạt, trong lòng anh tin chắc cô còn tình cảm với anh sẽ tha thứ cho anh nhưng câu trả lời của cô lại khiến anh đờ người.
"Không!" Cố Cẩm Sơ ánh mắt kiên định, bình tĩnh nhìn anh nói.
Thấy Lục Chính Minh nhìn chằm chằm mình bằng ánh mắt không tin được, Cố Cẩm Sơ mỉm cười nói:
"Đâu dễ ăn như vậy... Anh theo đuổi tôi đi... Biết đâu tôi thấy anh vừa mắt sẽ chấp nhận anh."
Cố Cẩm Sơ nói xong câu này, không gian xung quanh hai người cũng lặng thinh đi một lúc, cô vẫn tròn mắt nhìn anh, ánh mắt không chút gì là thỏả hiệp, trái tim của Cố Cẩm Sơ phập phồng, trong lòng ngổn ngang những suy nghĩ không đâu, "Con người cao ngạo như anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-nhin-lai-da-khong-co-em/3721644/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.