🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


' Lục Tưởng Hàn...Rốt cuộc là vì sao? vì sao lại đối xử với tôi như vậy!? Anh thì khác quái gì chứ? không phải cũng từng dùng mọi thủ đoạn để được ở bên cô gái đó sao?"

Tiết Phương biết Lục Tưởng Hàn muốn bán đứng cô ta, tâm trạng từ khi nào đã trở nên mất bình tĩnh. Cũng vì vậy nên mới buột miệng, lỡ nói ra chuyện không nên nói

Bản thân ẩn mình sau vách tường, cũng không hiểu vì sao phản ứng của cơ thể đối với lời này lại mạnh mẽ như vậy. Cảm nhận đồng tử trên mắt trong một khắc đã giãn ra, lông mày cũng bất giác nhíu lại.

" Cô gái đó" ? dùng mọi thủ đoạn để ở bên cạnh? tình huống này rốt cuộc là sao?

Chỉ thấy Lục Tưởng Hàn vừa dùng một tay liền có thể nắm lấy toàn bộ phần đầu phía sau của Tiết Phương. Dù đứng ở góc độ này chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng phía sau của hắn, nhưng lại tựa hồ cảm nhận được sát khí người đàn ông này tỏa ra.

" Cẩn thận lời nói của bản thân. Tôi từ trước đến giờ chưa từng ra tay với phụ nữ."

Tôi đối với dáng vẻ của Lục Tưởng Hàn hiện tại kỳ thực cũng bị dọa sợ không ít. Hắn của thường ngày chưa từng vì bất kỳ lời nói nào mà trở nên mất kiểm soát như vậy.

Tiết Phương choáng váng, vì sức ép lớn của Lục Tưởng Hàn mà ngửa mặt ra phía sau, chân tóc bị kéo căng như muốn vỡ ra.

" Đoán xem tôi sẽ làm gì với đoạn ghi âm này?"

Người đàn ông không chút thương hoa tiếc ngọc, khẽ cong môi đầy ý mỉa mai. Vẻ mặt cô ta đối với thanh âm cùng khuôn mặt của Lục Tưởng Hàn lúc này có lẽ đã vượt xa hai chữ " hoảng sợ"

" Đ...Đừng mà...Em biết lỗi rồi!..thật sự biết lỗi rồi.......xin anh"



Tiết Phương không còn cách nào, chỉ có thể vô thức cầu xin, bàn tay run run ôm lấy cánh tay thô bạo chưa rời khỏi chân tóc.

Đứng sau vách tường âm thầm nhìn trộm, khung cảnh hiện tại dường như ngưng tụ trong tầm mắt tôi.

Ba chữ " cô gái đó" được Tiết Phương nhắc đến, rốt cuộc là ai? Nếu đã là dùng mọi thủ đoạn, có lẽ cô ấy sống không dễ dàng gì.

Chỉ có điều...Khi nhớ lại lý do tôi bất đắc dĩ phải kết hôn cùng Lục Tưởng Hàn, vướng bận trong lòng vẫn không thể vơi đi. Vì sao luôn cảm giác hai chuyện này có liên quan đến nhau?

Vì muốn nghe rõ cuộc trò chuyện giữa hai người này, bản thân nhất thời kích động mà ngó cả gương mặt ra ngoài. Ban nãy vốn đã căn chỉnh tầm nhìn để không bị phát hiện ra, hiện tại thì hay rồi.

Lạc Hi?"

Lục Tưởng Hàn dựa vào tiếng giày mà phát hiện ra tôi trước cả Tiết Phương. Đôi mắt màu hổ phách kia bất giác lộ ra một tia kinh ngạc, vừa nhìn thấy tôi liền hất bỏ cánh tay của người trước mắt.

" Khụ...trong kia hơi ngột ngạt, tôi...tôi qua đây đi dạo chút thôi."

Bước chân ra khỏi vách tường, bản thân ngại ngùng họ một tiếng rồi tùy tiện đưa ra lý do.

Lục Tưởng Hàn xoay người về phía tôi rồi lại ngoảnh đầu nhìn Tiết Phương, cong môi đầy ám muội.

" Nếu muốn xóa đoạn ghi âm này, sau bữa tiệc đến phòng 105 gặp tôi. Một mình cô."

Sự xuất hiện của tôi có lẽ đã vô tình khép lại vở kịch hay trước mắt. Sau cùng, tất thảy đều bị thanh âm này gián đoạn rồi.



Tiết Phương bị hắn chơi một vố, khuôn mặt sớm đã trở nên vặn vẹo, ánh mắt không cam lòng nhìn theo bóng lưng người đàn ông trước mắt.

'Về thôi."

Cùng với thanh âm này, Lục Tưởng Hàn không chút do dự nắm lấy tay tôi, đưa bản thân rời khỏi khuôn viên khách sạn.

Hiện tại mới để ý, tên này đứng trước mắt tôi tựa hồ có sự chênh lệch không nhỏ, suy đi tính lại hắn cũng phải cao gần 1 mét 85. Đứng phía sau bước theo từng dấu chân của hắn cũng đủ khiến bản thân cảm thấy áp lực.

Khi đã bước chân vào hành lang, tôi mới chầm chậm rút tay khỏi hơi ấm kia. Lục Tưởng Hàn vừa cảm nhận được hành động này liền quay đầu nhìn tôi, ánh mắt thoáng qua đầy mị lực.

Nhớ lại những gì tôi đã nghe được ở khuôn viên, bản thân liền có chút lưỡng lự không biết bắt đầu từ đâu, chầm chậm ngước mắt hỏi hắn ta.

Ban nãy...Anh chắc chắn cô ấy sẽ đến gặp anh sao?"

" Trước kia tôi từng có ân huệ với Tiết gia. Cô ta biết tôi sẽ không làm ra chuyện gì quá đáng.

" Vậy...cô gái mà Tiết Phương nhắc đến là ai? Cô gái khiến anh dùng mọi thủ đoạn.."

Cô vậy mà lại nghe trộm?"

Đối diện với những câu hỏi dồn dập của tôi, Lục Tưởng Hàn chỉ cau mày lại, không đầu không đuôi đáp.

Tôi cho rằng, hiện tại việc có nghe trộm hay không đều không còn ý nghĩa gì nữa. Bản thân chỉ muốn xác nhận, rốt cuộc cô gái mà Tiết Phương 5 lần 7 lượt nhắc đến là ai?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.