🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lục Tưởng Hàn liếc nhìn dáng vẻ hiếu kì của tôi, bất giác thở dài ngao ngán.

Chỉ là người quen cũ thôi, không cần để tâm"

Hắn nói tôi không cần để tâm, vậy mà khi Tiết Phương nhắc đến ba chữ "cô gái đó", hắn lại giống như hận không thể giết chết cô ta. Bảo tôi làm cách nào không chú ý đến đây?

Nghi hoặc trường tồn cất vào tâm tư, bản thân thậm chí còn chưa kịp tiếp lời, người đàn ông trước mắt đã xoay người rời đi rồi.

" Hiện tại không cần quay lại bữa tiệc nữa. Cô mau về phòng đi."

Thanh âm trầm khàn pha lẫn chút ưu phiền. Từ sau khi Lục Tưởng Hàn rời khỏi bữa tiệc để nói chuyện cùng Tiết Phương, ghi âm lại bằng chứng việc hạ thuốc do chính miệng cô ta nói ra, tôi đã có rất nhiều điều muốn hỏi hắn.

Nhưng, sau cùng bản thân nhận lại chỉ là thái độ dửng dưng không chút lưu tâm, như thể mọi chuyện đều không liên quan đến người ngoài là tôi. Vì sao những lúc thế này lại tỏ ra lạnh nhạt như vậy?

' Đứng lại đó."

Tôi ngẩng đầu lên, không đầu không đuôi nói. Mãi đến khi nhìn thấy thân ảnh cao lớn kia chịu ngoảnh lại nhìn, bản thân mới nghiêm túc tiếp lời.

" Anh thay tôi xử lý mọi chuyện, thay tôi đàm phán với Tiết Phương, tôi vô cùng biết ơn. Nhưng...Vì lý do gì lại luôn tìm cớ đẩy tôi ra vậy?"



Mỗi khi Lục Tưởng Hàn muốn làm chuyện gì đó, đều sẽ dùng thái độ ung dung dặn dò tôi ở lại, dù là ban nãy hay hiện tại đều không phải ngoại lệ.

Bóng hình trước mắt tựa hồ cách bản thân khoảng 3-4 bước. Khoảnh khắc hắn nghe được lời này của tôi, chút ngạc nhiên thoáng chốc hiện hữu trên khuôn mặt kia.

Sau khi định thần lại, Lục Tưởng Hàn chỉ cong môi nhìn tôi, theo thói quen thở dài một hơi.

" Phần là vì muốn bảo vệ cô, phần là vì muốn tìm hiểu ngọn ngành mọi chuyện nên mới làm như vậy.

Hắn vừa tiến lên vài bước liền có thể nghênh ngang đứng trước mắt tôi, giọng nói tuy ôn nhu nhưng vào trong tai tôi lại có chút không đáng tin cậy.

Lục Tưởng Hàn thoáng chốc liếc nhìn biểu sắc hiện tại của bản thân, bất chợt đưa tay xoa nhẹ lên tóc tôi.

Lại nghĩ nhiều rồi..."

' Này...Anh làm gì... Bản thân vừa giơ tay định gạt ra liền phát hiện phần tóc trên trán đã bị hôn lên từ bao giờ.

Tôi nhất thời không kịp phản ứng chỉ biết mở to mắt. Tựa như gió xuân ấm áp lướt qua hàng mi, hai bên má cũng vì một khắc này mà nóng lên.

Thời khắc này, giữa chúng tôi gần như không còn bất cứ khoảng cách nào nữa. Nhìn thấy Lục Tưởng Hàn hai mắt nhắm lại, môi mỏng đặt trên trán tôi, bất tri bất giác để lại dư âm xao xuyến.



Nụ hôn giản đơn kết thúc trong chốc lát, hơi ấm ôn noãn còn sót lại trên gương mặt ai.

" Được rồi, về phòng đi."

Lục Tưởng Hàn chủ động làm ra hành động như vậy, hiện tại lại giống như chưa có chuyện gì xảy ra, cong môi nói với người trước mặt là tôi.

Ánh mắt người đối diện ngập trong ý cười, nói xong lời này liền xoay bước rời đi. Tôi cau mày nhìn theo bóng hình đang dần lụi tàn sau ánh đèn mông lung, nhỏ tiếng mắng chửi.

Ha...Đồ điên này...

Bản thân dùng tay chạm vào phần tóc mái vừa bị hắn hôn lên. Là ai đã dạy tên đó giải quyết hiểu lầm bằng cách này vậy?

Khoảng không bên ngoài từ khi nào đã trở nên tối đen, vì cảm thấy buồn ngủ nên tính hiếu kì trong lòng tôi cũng bị dập tắt.

Có điều, khi bản thân trở về căn phòng ban đầu, phát hiện Kiều Vũ bất tỉnh của khi nãy đã không còn nằm ở chỗ cũ nữa. Ga giường cùng chiếc chăn mỏng vậy mà lại chút xộc xệch, khác với bố trí vốn có của nó.

Cùng lúc đó, điện thoại đang cầm trên tay bỗng vang lên tiếng chuông thông báo. Khoảnh khắc màn hình sáng lên, tôi mới nhận ra vừa có hai tin nhắn được gửi đến.

Bất giác cảm nhận được dự cảm không lành...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.